Chương 38: (Vô Đề)

Đường phố tấp nập người qua lại, cửa hàng thiết bị âm thanh bên cạnh đang phát một bản nhạc Hồng Kông, giọng hát của nữ ca sĩ thanh tao du dương xen lẫn tiếng huýt sáo, phía sau là dòng xe cộ hỗn loạn, tất cả những điều này trở thành phông nền cho họ.

Họ không ngần ngại hôn nhau trên đường phố, trong mắt chỉ có đối phương. Mãi cho đến khi tiếng huýt sáo nhỏ dần, hai người mới kết thúc nụ hôn này.

Ngụy Dư cúi đầu thấy tai của Lý Hà Nghiên có chút ửng đỏ, cô cười trong lòng, vẻ mặt tự nhiên hỏi anh: "Anh đặt phòng chưa?"

"Chưa."

Ngụy Dư nói đùa: "Chưa ăn cơm luôn sao?"

"Chưa." Anh thẳng thắn thừa nhận.

Ngụy Dư mấp máy môi, chuông điện thoại cắt ngang lời cô định nói, là Chu Ngọc Như gọi tới. Ngụy Dư nhấn nút nghe, áp điện thoại lên tai: "Mẹ."

Chu Ngọc Như ở đầu bên kia hỏi: "Con đi đâu mà lâu thế?"

Ngụy Dư cúi đầu nhìn Lý Hà Nghiên, ở trước mặt anh nói dối: "Con đang đi vệ sinh, sao vậy mẹ?"

Chu Ngọc Như: "Không có việc gì, đi vệ sinh xong nhanh trở về đi. Chỗ anh trai con cũng sắp kết thúc rồi, lát nữa chúng ta cùng nhau ngồi xe về."

"Vâng."

Cúp điện thoại, Ngụy Dư nói: "Trước tiên em với anh tìm một chỗ ăn cơm đi."

Lý Hà Nghiên nhướng mày: "Không sợ mẹ em phát hiện sao?"

"Phát hiện rồi nói." Ngụy Dư nắm tay anh, "Đi thôi."

Lý Hà Nghiên đứng dậy, Ngụy Dư lướt qua bên kia đường, hỏi anh: "Anh muốn ăn gì?"

Lý Hà Nghiên liếc một cái, tùy tiện chỉ vào một quán mì: "Chỗ kia đi."

Hai người băng qua đường, vào quán mì. Vừa ngồi xuống thì điện thoại di động của Ngụy Dư lại vang lên, là Chu Ngọc Như gọi lại, Lý Hà Nghiên nhìn qua nói: "Thôi, em về trước đi."

Ngụy Dư cau mày: "Một mình anh ăn được không?"

"Có gì mà không được?" Lý Hà Nghiên nói: "Em về đi."

Ngụy Dư do dự vài giây, cuối cùng nói: "Khi nào xong em gọi cho anh."

Lý Hà Nghiên nhìn cô khẽ gật đầu.

Ngụy Dư trở lại khách sạn, ngồi xuống bên cạnh Chu Ngọc Như, Chu Ngọc Như nói: "Đi vệ sinh sao lâu như vậy?"

"Có nhiều người nên phải xếp hàng."

Chu Tư Như lại nhìn cô vài lần, không nói gì.

Trên bàn này đều là họ hàng bên nhà Chu Ngọc Như, có người hỏi Ngụy Dư có bạn trai chưa, Ngụy Dư chưa kịp nói gì thì Chu Ngọc Như đã vội nói: "Chưa có, nó đang học tiếp, đã trúng tuyển Thanh Đại, tháng 9 này đến Gia Thành nhập học."

"Thanh Đại à, vẫn là Ngụy Dư của chúng ta học giỏi."

"Không phải nó đã học rất giỏi từ khi còn nhỏ sao, nếu không thì sao còn đỗ được Đại học Y khi thi đại học."

Trong lúc nghe mọi người khen ngợi, Chu Ngọc Như nhếch khóe miệng, ngữ khí có chút đắc ý nói: "Nó chỉ là đọc sách nhiều hơn người khác một chút, mau ăn đi, ăn đi."

Ngụy Dư có chút thất thần, thỉnh thoảng cô nhìn điện thoại, nhưng vì Chu Ngọc Như đang ở bên cạnh nên Ngụy Dư vẫn kiềm chế lại. Cho đến khi bữa tiệc kết thúc, mọi người trở về chỗ ở.

Ngụy Dư vào phòng ngủ, cô không rửa mặt, mặc quần áo nằm trên giường, lắng nghe trong phòng khách có tiếng người qua lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!