Lý Hà Nghiên chửi một câu nhưng nụ cười trên mặt không giảm đi: "Thật sự ăn rồi?"
"Không đói." Ngụy Dư nói, "Đi ăn đi, nếu không bọn họ lại lên tìm cậu."
Lý Hà Nghiên nắm tay cô, nhướng mày: "Lát nữa anh mang đồ ăn về cho em nhé?"
Đầu ngón tay anh thô ráp, xoa n. ắn cổ tay cô, có chút ngứa ngáy, Ngụy Dư rút tay về: "Không, tôi đói thì tự ăn, cậu đi mau đi."
Lý Hà Nghiên cúi người, mắt mắt khóa chặt lấy cô: "Em đuổi anh?"
Ngụy Dư ngẩng đầu nhìn anh: "Không phải, tôi cần phải đọc sách."
Lý Hà Nghiên gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Được, vậy em đọc đi."
Ngụy Dư liếc mắt nhìn anh một cái.
Lý Hà Nghiên mở cửa đi ra ngoài, cửa lại đóng lại.
Tim Ngụy Dư đập loạn nhịp, đưa tay chạm vào khóe môi, vốn định cùng anh vạch rõ ranh giới, nhưng lơ mơ thế nào lại ở cùng một chỗ. Ngụy Dư khẽ thở dài, cô ngồi vào bàn đọc sách tiếp.
Uông Dương đang bấm điện thoại định nhắn tin cho Lý Hà Nghiên, hỏi anh đang ở đâu, thì có một bóng người ngồi xuống bên cạnh hắn, Uông Dương ngẩng đầu lên, cất điện thoại đi: "Anh Nghiên, không phải cậu nói về nhà sao? Tiểu Vũ và Kinh Kinh đã lên phòng tìm cậu, tại sao cậu không có trong nhà?
Lý Hà Nghiên nhàn nhạt nói: "Có chút việc."
Lý Hà Nghiên đột nhiên quay đầu nhìn Trình Tiểu Vũ: "Chìa khóa."
Sắc mặt Trình Tiểu Vũ thay đổi.
Uông Dương khó hiểu hỏi: "Chìa khóa gì, chị Vũ, cậu có chìa khóa nhà anh Nghiên à?"
Trình Tiểu Vũ mặc một chiếc váy bò bó sát, rất khó lấy chìa khóa khi ngồi nên cô đứng dậy, lấy chìa khóa ra ném cho Lý Hà Nghiên.
Lý Hà Nghiên nhận lấy, tùy tiện bỏ vào túi.
Hoàng Tử hút một điếu thuốc và cười: "Thật kỳ lạ, anh Nghiên, làm sao cậu biết Trình Tiểu Vũ có chìa khóa nhà cậu."
Lý Hà Nghiên lười giải thích.
Hoàng Tử lại nói đùa: "Chị Vũ, cậu cầm chìa khóa nhà anh Nghiên làm gì? Cậu định cướp tiền hay cướp sắc…"
Kinh Kinh đẩy Hoàng Tử: "Đừng nói nữa."
"Tiểu Vũ cũng không phải không biết đùa." Hoàng Tử thần kinh thô vẫn tiếp tục đùa.
Sắc mặt Trình Tiểu Vũ thay đổi mấy lần, nhớ tới vừa rồi lúc lên tầng, gõ cửa không mở, gọi điện thoại cũng không nghe. Nhưng anh lại biết rằng cô lén lút cầm chìa khóa phòng anh. Sau khi nghĩ một chút, Trình Tiểu Vũ đã đoán ra rằng vừa rồi anh đang ở trong phòng của Ngụy Dư.
Hai người bọn họ phát triển nhanh như vậy, ngủ chung rồi sao?
Nghĩ đến đây, Trình Tiểu Vũ cảm thấy không thoải mái.
Trong quán bi-a, tiếng cây cơ đánh bóng bi
-a vang lên liên tục.
Kinh Kinh và Trình Tiểu Vũ chơi một ván, trình độ của họ ngang nhau, họ đánh hai hiệp chơi chơi rồi không còn hứng thú. Hai người đi mua hai cốc trà chanh rồi nhìn đám người Lý Hà Nghiên đánh.
Nhị Đinh cùng một đám người bước vào quán bi-a, vẻ mặt hắn khi nhìn thấy Lý Hà Nghiên có chút kỳ quái, hắn vẫn nhớ rõ Lý Hà Nghiên cùng người phụ nữ kia đưa hắn đến đồn cảnh sát, hắn ít nhiều cũng muốn đâm chọc Lý Hà Nghiên.
Một người trong nhóm đó tên là Bàng Triển Bằng quen Lý Hà Nghiên, chào anh và đưa cho anh một điếu thuốc. Lý Hà Nghiên không hút mà tùy tiện kẹp ở sau tai. Người nọ nói: " Lý Hà Nghiên, sau khi ván này kết thúc, hai chúng ta chơi một ván đi?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!