Ngụy Dư ra khỏi phòng khách, biệt thự suối nước nóng nằm sâu trong núi, ban đêm nhiệt độ không quá cao, không khí mát mẻ, thỉnh thoảng có tiếng côn trùng vang lên.
Ngụy Dư hít sâu một hơi, phía sau có tiếng bước chân, cô quay đầu lại, là Lý Hà Nghiên.
Anh liếc nhìn bả vai cô: "Còn đau không?"
Ngụy Dư hơi sửng sốt, một lúc sau mới ý thức được anh đang nói đến bả vai của cô: "Tôi có nên nói đau không?"
Lý Hà Nghiên nhìn chằm chằm cô hai giây, nửa thật nửa giả nói: "Vậy để cho cô đánh lại."
"Quên đi."
Lý Hà Nghiên suy nghĩ một chút, nói thêm: "Ngày đó tâm tình của tôi không tốt lắm."
"Đã nhìn ra."
Nhìn thấy khóe miệng Ngụy Dư mấp máy, Lý Hà Nghiên nghiêng đầu hỏi: "Cô muốn hỏi cái gì?"
"Người đó là gì của cậu?"
Lý Hà Nghiên dựa người vào tường, hai tay đút túi quần, nhìn bóng đèn lờ mờ treo trên cột điện, khóe miệng giật giật: "Chú hai của tôi."
Ngụy Dư không hỏi thêm câu nào, cũng không hỏi nguyên nhân ba anh tự tử.
Tiếng bật lửa bên cạnh vang lên.
Ngụy Dư theo bản năng liếc mắt nhìn, Lý Hà Nghiên chạm vào ánh mắt của cô, trong miệng định hút điếu thuốc vô thức dừng lại: "Không thể hút?"
"Không phải." Ngụy Dư chỉ chỉ trong phòng, "Tôi chỉ muốn nói với cậu là tôi vào trước đây."
Lý Hà Nghiên cắn điếu thuốc, bình tĩnh gật đầu.
Đi ngang qua phòng khách, Tống Lộ và những người khác vẫn đang đánh bài. Ngụy Dư không tham gia, cô đi thẳng lên phòng, lấy một bộ đồ ngủ rồi bật đèn trong phòng tắm.
Sau khi cô tắm xong, Trịnh Tiêu Tiêu không biết về phòng lúc nào đang nằm trên giường gọi video với bạn trai của cô ấy: "Để em nói cho anh biết, trong nhóm đi chơi lần này có một anh chàng siêu đẹp trai."
"Có đẹp trai hơn anh không?"
"Anh không cùng đẳng cấp với người ta."
"Trịnh Tiêu Tiêu, chồng của em là ai, em rõ ràng chút đi?"
Trịnh Tiêu Tiêu che miệng cười khúc khích, đảo mắt liền thấy Ngụy Dư lau tóc đi tới. Cô hắng giọng ngồi dậy: "Em không nói chuyện với anh nữa, em đi tắm đây."
Ngụy Dư liếc cô ấy một cái: "Bọn họ chơi xong rồi à?"
"Chưa." Trịnh Tiêu Tiêu nói, "Tôi chơi một lát cảm thấy nhàm chán, cho nên trở về phòng trước."
Ngụy Dư gật đầu, cầm lấy máy sấy bắt đầu sấy tóc.
Khi tóc khô được một nửa, Ngụy Dư tắt máy sấy tóc. Cô liếm môi, cảm thấy hơi khát nước, cô cầm điện thoại đi ra ngoài.
Máy bán hàng tự động được đặt ở chân cầu thang, rất gần với tầng một.
Ngụy Dư nghe thấy tiếng cười đùa ồn ào dưới tầng.
"Đến lượt tôi hỏi." Là giọng nói của Tống Lộ, "Cậu đã hẹn hò với bao nhiêu cô gái rồi?"
"Cô hỏi anh Nghiên cái này làm gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!