Chương 8: Mùa hè của cô ấy (8)

Lần này thầy Dương xếp chỗ ngồi theo chiều cao như lần đầu, Thư Niệm và Tư Ngưng lại tiếp tục ngồi cùng bàn với nhau.

Đương nhiên, Tống Kỳ Thanh ngồi hàng cuối lớp.

Có điều lần này cậu chàng không ngồi gần cửa sổ mà ngồi cạnh cửa sau lớp.

Và vì thế, một tháng kế, số lần Thư Niệm ra vào lớp bằng cửa sau nhiều hẳn lên.

Thời tiết ngày càng trái gió trở trời, mọi người đã thay áo khoác đồng phục thu sang kiểu áo khoác len xám chuyên mặc với đồng phục mùa đông nhà trường phát.

Ngày nào Thư Niệm cũng chăm chỉ ôn luyện bài vở.

Tính cô vừa nhút nhát vừa hướng nội nên cũng không quen nhiều bạn, tính chung chung cũng chỉ có mỗi Tư Ngưng là bao giờ cũng dính lấy nhau như hình với bóng mà thôi.

Bước sang tháng 12, kỳ thi thứ sau nửa học kỳ đầu của trường cũng cách họ ngày càng gần hơn.

Thư Niệm vẫn y hệt trước, trong tiết thì chăm chú nghe giảng, hết tiết cũng chẳng rời khỏi bàn học phút giây nào, bao giờ cũng thấy cô lăm lăm cuốn sách trên tay.

Ắt hẳn trong mắt người khác, Thư Niệm đích thị là một cô mọt sách hướng nội chính hiệu.

Mà chỉ có mình cô hay, bản thân là đang tranh thủ đuổi theo được bước nào hay bước đấy trong từng phút từng giây.

Dẫu tự biết, rằng bản thân sẽ chẳng bao giờ đuổi kịp Tống Kỳ Thanh.

Vào giữa tháng, Thư Niệm đạt hạng 20 trong kỳ thi tháng thứ hai.

Đã lọt vào top 20 như mong muốn, dù lọt vào với vé chót top nhưng cũng đủ mãn nguyện rồi.

Bởi lẽ hết thảy mọi nỗ lực của bản thân cô đều nhận lại được phần thưởng xứng đáng.

Lần đổi chỗ ngồi sau kỳ thi tháng này thầy xếp theo điểm số, thứ hạng, có điều Thư Niệm vẫn không thể ngồi chung với Tống Kỳ Thanh.

Mà trở thành bạn cùng bàn của Tưởng Phong.

Cái cậu Tưởng Phong này là một tên con trai ưa nói ưa quậy, rất hoạt bát, mà cũng khờ khạo ra trò.

Cậu ta đối xử với cô rất nhiệt tình, đáng nói hơn là còn nhiệt tình hơn so với người khác. 

Thư Niệm chẳng bao giờ mang bình nước về nhà khi tan học, bình nước luôn được đặt ngay ngắn trên bàn, vì hôm sau đến trường cô sẽ đến phòng trữ nước châm nước ấm đầy bình, lúc rót còn thuận tiện ủ cho ấm tay rồi uống cho đã khát.

Từ khi ngồi cạnh Tưởng Phong, cứ mỗi sáng đến lớp là thấy ngay chiếc bình đã được rót đầy nước ấm đến bỏng cả tay.

Thư Niệm hỏi Tưởng Phong:

"Cậu lấy nước cho tớ à?"

Tưởng Phong cười nói:

"Thì tớ cũng muốn uống nước nên tiện tay lấy cho cậu luôn."

Thư Niệm lúng ta lúng túng nói cảm ơn rồi lại khó xử nói với cậu ta:

"Không cần phiền cậu đâu, tớ tự làm được."

Tưởng Phong lại trả lời:

"Phiền gì chứ, tiện tay thôi ấy mà."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!