Chuyện Thư Niệm và Tống Kỳ Thanh hẹn hò mới sang hôm sau mọi người đã biết cả.
Vì sáng sớm Thư Niệm và bạn cùng ký túc xá ra ngoài đi học, Tống Kỳ Thanh đã đạp xe đến mang bữa sáng cho cô.
Vừa về ký túc xá sau tiết đầu tiên, Thư Niệm đã bị ba cô bạn cùng phòng ấn vào ghế ký túc xá hỏi cho ra nhẽ, cô đành phải giải thích ngắn gọn tình hình.
"Vậy là, năm cấp ba cậu ta yêu thầm cậu, cậu cũng thầm yêu người ta nhưng hai người không biết đối phương thích mình?" Ngụy Mộng Hi hỏi.
"À." Thư Niệm nhíu mi lầm bầm, "Tớ cứ cảm thấy hồi cấp ba bọn tớ không thân thiết lắm, dù có gặp nhau ở thư viện tỉnh nhưng rất hiếm khi nói chuyện nhiều với nhau…"
"Nếu đã không thân thì sao giờ hai người lại hẹn hò với nhau?" Dương Tiếu Vũ khó hiểu hỏi lại.
Thư Niệm cười, nói: "Vì lên đại học cậu ấy chủ động đó, thể hiện rất rõ ràng."
Diệp Sở Tinh tò mò: "Cậu ta làm gì mới được?"
Thư Niệm nói ngay không cần nghĩ ngợi gì: "Chỉ thêm WeChat với mỗi tớ trong cả câu lạc bộ."
"Lúc liên hoan còn uống rượu thay tớ."
"Hôm sinh nhật thì cố ý mua sủi cảo tớ thích ăn, còn chuẩn bị quà sinh nhật."
"Lúc tớ ngủ trưa cậu ấy lấy sách chắn nắng cho tớ nữa."
"Còn nữa nhé, lúc tớ bận vẽ tranh tuyên truyền trong phòng sinh hoạt một mình vào tối muộn cậu ấy còn đến ở cạnh tớ, ngồi cạnh đến tận lúc tớ xong việc mới về cùng."
"Lễ Quốc khánh chủ động hẹn tớ ra ngoài."
Nói đến đây Thư Niệm mới sực nhớ ra: "À đúng rồi, cậu ấy còn hẹn tớ bao giờ có thời gian thì cùng đi chơi trò Trốn Thoát Khỏi Mật Thất nữa đấy."
Ba cô bạn cùng phòng nhìn nhau một hồi, cuối cùng Ngụy Mộng Hi mào đầu: "Niệm Niệm giấu kỹ thật nha."
Dương Tiếu Vũ "vọt" vào ngay sau đó: "Vậy mà bọn tớ chỉ biết mỗi chuyện hôm sinh nhật cậu cậu ta đến đưa sủi cảo với quà."
Diệp Sở Tinh tỏ vẻ hờn giận: "Mấy chuyện khác cậu có nói gì với bọn tớ đâu."
"Không đãi một bữa chuyện này khó xong." Ngụy Mộng Hi "đe dọa".
Dương Tiếu Vũ được voi đòi tiên: "Một bữa sao mà đủ?"
Diệp Sở Tinh nói: "Không phải vừa nãy Niệm Niệm nói mình với cậu bạn trai mới còn định đi chơi Trốn Thoát Khỏi Mật Thất với nhau à? Bọn mình tăng giá đi, phải được đãi một bữa kèm một lần chơi chung trò này mới qua chuyện nhá."
Thư Niệm bị ba cô bạn chọc cười, vội vã đồng ý: "Được được được, chiều ý các cậu hết, mời các cậu đi ăn rồi cùng chơi chung nhé."
Đến trưa Tống Kỳ Thanh có tìm cô ăn trưa, Thư Niệm nói lại chuyện này với anh, Tống Kỳ Thanh cười nói: "Khéo thật, ban nãy bạn cùng phòng của tớ cũng đòi tớ phải đãi một chầu, không thì đến lúc ấy cả hai bên cùng đi ăn chung một bữa, ăn xong thì chơi trò Trốn Thoát Khỏi Mật Thất."
"Thêm Điềm Điềm nữa." Thư Niệm bổ sung.
"Ừ." Anh nắm tay cô đến là tự nhiên, rồi bảo: "Có điều phải đợi trận đấu giao hữu kết thúc đã, mấy hôm nay tớ phải luyện bóng với đồng đội."
"Tớ biết." Thư Niệm cũng là thành viên câu lạc bộ bóng rổ nên đương nhiên là biết gần đây anh đang tất bận luyện bóng chuẩn bị cho trận giao hữu.
"Cậu đừng vội, qua trận đấu giao hữu rồi mình hẵng ra ngoài chơi."
Tống Kỳ Thanh hỏi: "Hôm thi đấu cậu có định đến xem tớ chơi bóng không?"
Thư Niệm nhoẻn miệng cười: "Phải đến chứ, đến cổ vũ cho cậu nữa mà."
–
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!