Sau đó Vương Tư Thiến nói Thư Niệm mới biết, Tống Kỳ Thanh đang đi thi chuyên lý.
Vương Tư Thiến còn nói: "Với thành tích của Tống Kỳ Thanh thì chắc chắn cậu ấy có thể dễ dàng gia nhập đổi tuyển Olympic vật lý cấp quốc gia, hình như là chỉ cần nằm trong top 50 hay 60 gì đó là đủ điều kiện gia nhập rồi ấy?
Tớ cũng không nhớ nữa, tóm lại tầm top 10 đội tuyển quốc gia đợt trước đều đậu thẳng Thanh Bắc (*)."
(*) Trường đại học Thanh Hoa – Bắc Đại.
Trước khi nghe Vương Tư Thiến nói Thư Niệm thật sự không biết còn có đội tuyển Olympic cấp quốc gia tồn tại nữa chứ đừng nói gì đến chuyện sẽ được đậu vào trường chuyên quốc gia nếu nằm top đầu đội tuyển.
Vậy chắc mục tiêu của cậu ấy là vào Thanh Bắc nhỉ.
Còn Thư Niệm cô chỉ một lòng nghĩ đến chuyện đậu đại học Thẩm.
–
Trong kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, Thư Niệm cuối cùng đã đến thư viện tỉnh để tự học.
Ngày thứ ba trong kỳ nghỉ lễ, Thư Niệm gặp Tống Kỳ Thanh trong thư viện tỉnh.
Cậu có vẻ mệt lắm, lúc đến cũng không tìm sách đọc mà ngủ gục trên bàn gỗ trong khuôn viên đọc sách luôn.
Đến giờ ăn trưa, Thư Niệm vừa đứng dậy Tống Kỳ Thanh cũng sực tỉnh.
Cậu nhìn thoáng qua chỗ cô rồi ngái ngủ hỏi:
"Cậu đang định đi ăn cơm à?"
Thư Niệm không ngờ cậu sẽ bất ngờ nói chuyện với mình nên ngơ ngác gật gật đầu, sau đó đầu óc trống rỗng hỏi:
"Cậu muốn đi với tớ không?"
Tống Kỳ Thanh ngồi dậy, đáp gọn: Đi.
Thư Niệm thật sự không biết mình vừa nói gì ra miệng, mãi đến khi nghe cậu đồng ý cô mới biết mình lỡ lời.
Cô bạn đỏ mặt ngay lập tức, căng thẳng đến độ không dám ngẩng đầu lên.
Có lẽ Tống Kỳ Thanh vừa ngủ dậy nên cũng hơi lơ mơ, hai người cứ im lìm cùng đi đến quán ăn cũ nọ.
Đã lâu rồi Thư Niệm không đến ăn nhưng bà chủ vẫn nhớ rõ cô.
"Ôi trời, lâu lắm rồi mới thấy con ghé đây đó." Bà chủ nồng nhiệt tiếp cô với Tống Kỳ Thanh:
"Nào, hai đứa ngồi bàn này, hôm nay muốn ăn gì?"
Thư Niệm vẫn gọi một phần miến nước còn Tống Kỳ Thanh thì gọi mì pan mee như trước.
"Không có môn lý ngáng đường nên chắc giờ thành tích cậu ổn lắm nhỉ?" Tống Kỳ Thanh hỏi Thư Niệm.
Thư Niệm bị câu này của cậu chọc cười nhưng cũng chỉ ngượng ngùng nhoẻn môi rồi nhỏ nhẹ trả lời cậu chàng:
"Cũng ổn, nằm trong top 5 lớp."
Thật ra Thư Niệm đang nói khiêm tốn, hiện tại cô đã vững chân trong top 3 của lớp.
Thư Niệm không biết nên nói chuyện gì với cậu nữa, muốn hỏi người ta chuyện thi chuyên lý hôm nọ nhưng lại sợ nhỡ mà cậu thi kém hơn mong đợi thì nghe cô hỏi sẽ buồn.
Rồi cũng muốn hỏi có phải sau này cậu muốn đậu Thanh Bắc không nhưng cũng sợ nghe thấy câu trả lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!