Chương 66: (Vô Đề)

Mặt trời vừa ló dạng, ánh mặt trời óng ánh chiếu xuống.

Trong phòng xuất hiện vài giọt chất lỏng màu vàng kim tựa như một đóa hoa đáp xuống người Cố Mông.

Nguyệt hoa thì lạnh lẽo nhưng nhật hoa lại ấm nóng, nó vừa tiến vào cơ thể liền khiến cô thoải mái đến mức ngón chân cuộn tròn lại.

Nhật hoa giống như nước ấm chảy trong cơ thể, sức mạnh thuần khiết gột rửa tử khí khiến cơ thể cô có thêm nhựa sống.

Tuy sức mạnh của nhật hoa tinh thuần mà ấm áp nhưng tử khí lại là thứ khó trừ khử nhất trên thế gian, chút sinh cơ mà nhật hoa này nhỏ như đốm lửa sắp bị dập tắt.

Tinh hỏa tuy nhỏ nhưng tích tụ lại tạo thành một dòng sông nhỏ chảy xuôi trong cơ thể.

Thoải mái quá!

Cố Mông nhịn không được thở ra một hơi, cơ mặt cũng giãn ra.

Thời điểm mới nhập vào thân thể này, cô đã rót vào đây chút sự sống nhưng nhiêu đó cũng chỉ để đảm bảo mình không chết mà không thể khiến nó trở nên ấm áp hơn.

Cho nên chân tay cô mới luôn lạnh lẽo như vậy.

Tuy nhiên, sau khi hấp thu nhật hoa, cô có thể cảm nhận được tay chân mình ấm áp lên, thoải mái miễn bàn.

So với nguyệt hoa, cô vẫn thích nhật hoa hơn đấy.

Cố Mông nghĩ vậy, mắt từ từ mở ra thì thấy gương mặt của Tề Thanh.

Đối phương ngồi xổm trước mặt mình với vẻ mặt nghiêm túc, như là đang thắc mắc chuyện gì to tát lắm.

Làm sao vậy?

Cố Mông hỏi.

Nghe thấy giọng nói của cô, Tề Thanh đột nhiên tỉnh lại, buột miệng nói:

"Em tỉnh rồi à, Mông Mông."

Sau đó liền nghĩ đến yêu cầu của Cố Mông, vẻ mặt của anh trở nên khác lạ, trỏ những thứ trên đỉnh đầu và hỏi:

"Mông Mông, những thứ này là gì vậy?"

Cố Mông ngẩng đầu nhìn thì thấy những giọt chất lỏng màu vàng kim cực kì tinh khiết, thuần tịnh đang bay là là trên không trung, thỉnh thoảng chúng tụ lại tạo thành những đóa hoa.

Bông hoa nhỏ phiêu đãng, lặng lẽ đáp lên bình hoa, sau đó trong chớp mắt chúng nở rộ và tỏa ra mùi hương ngọt ngào.

Cái này á…… Cố Mông nhìn thoáng qua bên ngoài, mặt trời mới ló dạng, ánh mặt trời lúc này thanh thuần nhất, ánh mặt trời bên ngoài chiếu vào liền hóa thành từng giọt chất lỏng màu vàng kim bay lơ lửng.

Cố Mông duỗi tay tiếp được một giọt nhật hoa, nhật hoa giống như là một giọt rượu lóng lánh trông cực kì mê người.

Cô nói với Tề Thanh:

"Đây là nhật hoa. Nó ẩn chứa sức mạnh của mặt trời, đối với người trong Huyền môn một giọt nhật hoa có thể so với Quỳnh Tương*. Tuy nhiên đối với người thường, thứ này cũng chẳng có tác dụng gì nhiều ngoài kéo dài tuổi thọ."

*Quỳnh tương Lấy từ Quỳnh tương ngọc dịch.

Quỳnh là ngọc đẹp, còn tương và dịch là cách gọi chất lỏng.

Thành ngữ này có nghĩa là

"rượu làm bằng ngọc đẹp." Người xưa cho rằng rượu làm từ ngọc ra mà uống thì có thể thành tiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!