Công đức vẫn rất quan trọng!
Nghĩ đến thân thể tràn ngập tử khí của mình, Cố Mông thở dài miễn cưỡng xốc lại tinh thần.
Cô bảo Cố Phạn mang cho mình một tờ giấy trắng, sau đó chậm chạp gấp nó thành con hạc giấy.
Cô hỏi cảnh sát:
"Các anh có máu, tóc hoặc đồ cá nhân của cô gái đó không."
Cô gái trong miệng cô chính là người bị hại, mấy đồ dùng cá nhân hay máu và tóc đương nhiên là họ không có.
"Cần mấy thứ này sao? Chúng tôi lập tức cho người đưa tới." Có vị cảnh sát họ Hoắc nhanh chóng quyết định, vội vàng sai người mang đồ mà Cố Mông muốn tới.
Đó là một sợi tóc, Cố Mông cầm nó nhét vào trong hạc giấy, sau đó cô thổi một hơi vào hạc giấy.
Như một màn ảo thuật, con hạc giấy đột nhiên vỗ cánh bay lên.
!!
Mọi người nhịn không được trợn mắt, Cố Phạn chớp chớp mắt thật mạnh theo bản năng.
"Ôi trời ạ, mình hoa mắt sao?" Có người lẩm bẩm hỏi.
Con hạc được gặp từ giấy trắng trong nháy mắt như có sự sống, nó bay vòng vòng trên không trung.
Cố Mông thấp giọng nói:
"Đi đi, tìm đôi giày đó đi."
Cô vừa dứt lời, con hạc như có nhân tính, nó gật gật đầu, sau đó xoay người ra ngoài cửa sổ.
Đến khi con hạc đã bay khuất tầm mắt, mọi người mới hồi phục tinh thần.
Cố Phạn vẫn biết Cố Mông lợi hại nhưng sau khi nhìn thấy cảnh tượng này vẫn làm cậu cực kỳ kinh ngạc.
Chuyện này đã vượt qua phạm vi tiếp thu của con người, sao mà người thường có thể làm được, đây là thần tiên hay sao?
Còn cảnh sát thì nhìn Cố Mông biểu càng thêm tôn trọng, cũng hoàn toàn vứt bỏ suy nghĩ khinh thường đi—— bởi đây chính là người thật sự có bản lĩnh.
Cảnh sát Hoắc hỏi:
"Cố tiểu thư, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Sau khi làm xong xuôi, Cố Mông lại lười nhác ngồi xuống, trông cô như chẳng còn chút sức sống nào, cô lười biếng nói:
"Bây giờ á? Tất nhiên là ngồi đợi rồi, hạc giấy của tôi chắc chắn sẽ tìm được nó."
Đôi giày đi trên chân cô gái……
Nghe vậy, các cảnh sát đều cảm thấy khiếp đảm.
Nhưng mà Cố Mông nói như vậy nên bọn họ cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.
Cũng may chỉ tầm 1 giờ sau, Cố Mông đang lim dim như đã ngủ gật đột nhiên mở mắt.
Cô nói: Tìm được rồi.
Nghe vậy, tinh thần của đội cảnh sát lập tức căng thẳng, cảnh sát Hoắc vội hỏi nói: Ở đâu?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!