Chương 33: (Vô Đề)

Bởi vì chuyện của quỷ đồng nên mọi người đều chẳng thể ngủ ngon được.

Một đám ỉu xìu, ngáp liên liên tục.

Đến giờ ăn sáng, Cố Mông mang cả con chim tước xuống dưới, tiện tay cầm luôn cái tổ bằng khăn của nó.

Sau đó bảo dì Trương cầm chút gạo vụn cho vào một cái bát nhỏ để làm bữa sáng cho nó.

Chú chim này lông xù xù, dáng vẻ ăn uống cũng rất ưu nhã, ăn chút gạo kê sau đó lại uống nước, cuối cùng liền lấy miệng chải chuốt lông chim của mình, nhìn thế nào cũng thấy xinh đẹp.

Cố Phạn tò mò hỏi

"Đây là thú cưng Chị Cả nuôi à? Sao lại béo như thế?"

Trong loài chim tước, con chim nhỏ này chính là con béo nhất, quả thực giống như quả bóng, rất thu hút sự chú ý.

Cố Mông lắc đầu, có chút ghét bỏ nói

"Không phải chị nuôi, là ngày hôm qua tự nó bay tới rồi ăn vạ không chịu đi."

Vừa nói muốn thả nó, tên này liền lăn lộn tại chỗ, ngã xuống đất không dậy nổi sống chết không làm, quả thực y như đang ăn vạ.

Đương nhiên khi nó rũ lông thế này càng giống quả cầu hơn.

Cố Nguyệt nhìn cô một cái muốn nói gì đó, lại nhìn vết thương trên cổ Triệu Dĩnh, nghĩ đến sự lợi hại của Cố Mông lập tức liền câm miệng.

Sắc mặt của Triệu Dĩnh không được tốt, đặc biệt là nhìn thấy Cố Mông càng cảm thấy cổ đau, nhịn không được cắn chặt răng.

Mẹ. Cố Nguyệt làm nũng với bà, nói

"Hôm nay con muốn đi mua quần áo, con hết quần áo mặc rồi này. Với cả Cao Tư tiên sinh sẽ tổ chức một bữa tiệc vào tháng tới, con nhất định phải mua một bộ lễ phục thật đẹp……"

Cao Tư tiên sinh?

Nghe thấy cái tên này, Triệu Dĩnh ném bức tức ra sau đầu, quay đầu nhìn về phía Cố Nguyệt hỏi một câu.

Cố Nguyệt gật đầu, mang theo vài phần rụt rè cùng đắc ý, cô nói

"Mẹ biết đấy, thư mời tiệc tối của Cao Tư tiên sinh rất khó có được mà."

Tuy Cao Tư tiên sinh mới đến thành phố S có hơn hai năm, nhưng người này luôn mang lại cho người ta cảm giác thần bí.

Ngoài chuyện biết anh ta là con trai của một vị bá tước nào đó ở Anh quốc gia thế không tầm thường ra, sự hiểu biết của mọi người về anh rất ít ỏi.

Tuy nhiên dù ít ỏi nhưng chỉ cần là tin tức về anh ta đã cũng đủ làm các cô gái ở thành phố S phát điên lên rồi, hận không thể lập tức gả cho anh.

Thêm nữa, người đàn ông này còn có một khuôn mặt cực kì điển trai.

Nghe vậy, Triệu Dĩnh cũng có chút vui mừng trong lòng, người làm mẹ nên tất nhiên bà hy vọng Cố Nguyệt có thể tìm được một người bạn đời xuất sắc.

Nếu có thể gả cho Cao Tư tiên sinh, vậy Cố Nguyệt không phải sẽ là con dâu của bá tước Anh quốc sao.

Không thể không nói, mẹ con hai người này tâm linh tương thông, suy nghĩ giống nhau như đúc.

"Mẹ nhớ lễ phục thiết kế cao cấp của nhà Oon rất không tồi, cơm nước xong chúng ta liền đi xem nhé." Triệu Dĩnh cao hứng nhìn Cố Nguyệt, nói

"Nguyệt Nguyệt nhà chúng ta xinh đẹp, cũng chỉ có quần áo của nhà Oon mới có thể xứng đôi."

Oon là nhãn hiệu cao cấp, vô số cô gái đều lấy việc sở hữu bộ lễ phục này là niềm vinh quang, bởi vì quần áo của nhà này thật sự là quá khó mua, cũng thật sự quý giá.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!