Chương 21: (Vô Đề)

Khi mẹ Hứa trở về có nghe người ta nói có người tự sát, chỉ là bà không ngờ ràng chuyện này lại liên quan đến con gái mình.

"Không có chuyện con gái tôi giết người đâu!"

Bà lắc đầu nói, kiên quyết đứng ở bên Hứa Tâm Như.

Trong nhóm cảnh sát tới điều tra có một người là nữ, nghe vậy liền cười một chút, nói

"Chúng tôi biết chuyện này không liên quan đến cô Hứa, chỉ là cô ấy là người tiếp xúc cuối cùng với bà Lý kia nên chúng tôi muốn hỏi vài vấn đề thôi."

Người phụ nữ đã chết kia họ Lý, dao gọt hoa quả trong tay bà ta là nhát dao chí mạng, ngay cả chuôi đao còn sắp cắm ngập vào bụng, người này vừa mới được đưa vào phòng cấp cứu liền mất mạng.

"Vết thương này có vẻ hơi vô lí."

Pháp y kiểm tra thi thể người chết, lắc đầu nói

"Nếu là tự sát, miệng vết thương sẽ không sâu như vậy."

Khi dao đâm vào da thịt, sẽ có một cảm giác đau đớn, mà loại đau đớn này sẽ khiến người tự sát cảm thấy do dự.

Cho nên miệng vết thương của người tự sát sẽ không sâu như vậy.

Mà mà miệng vết thương của bà Lý nhìn rất tàn nhẫn, không giống như đâm mình mà đâm kẻ thù vậy, đây là điều kỳ quái nhất.

Các cảnh sát đã xem qua video giám sát, sau đó bọn họ liền phát hiện không đúng.

Theo dõi biểu hiện, bà Lý này đã loanh quanh ở cổng viện từ sáng, giống như đang chờ đợi cái gì đó.

Đến khi Hứa Tâm Như xuất hiện, đối phương vẫn luôn nhìn Hứa Tâm Như, sau đó đi như bay về phía Hứa Tâm Như.

"…… Tôi không quen biết bà ấy, lúc ấy bà ta đột nhiên xông tới, hô to muốn giết tôi. Nhưng không biết vì sao mà lại tự đâm mình." Hứa Tâm Như sắc mặt tái nhợt, giọng điệu bình tĩnh nói.

Theo như lời cô nói, đúng như những gì camera ghi được, người phụ nữ cầm dao đâm về phía Hứa Tâm Như.

Nhưng giây tiếp theo, dao gọt hoa quả đột nhiên chuyển hương, sau đó trực tiếp đâm vào bụng mình.

Cảnh này khiến các cảnh sát điều tra sợ ngây người, bọn họ nhìn rõ nhưng cũng không tự chủ được mà ngây ra, hồi lâu mới hồi lại.

Sao lại thế này?

Các cảnh sát khó hiểu, nhưng có video ghi lại rành mạch, từ đầu đến chân Hứa Tâm Như không hề chạm vào người phụ nữ kia, dao đó là do người chết tự đâm mình.

Bởi vậy, việc này không hề liên quan đến Hứa Tâm Như, trong lòng các cảnh sát nói thầm hai câu kỳ quái, sau đó hỏi Hứa Tâm Như mấy câu rồi liền rời đi.

Mẹ Hứa cũng bị hoảng sợ không nhẹ, chờ khi cảnh sát vừa rời đi, nói

"Có chuyện gì vậy? Chuyện này có liên quan gì tới con? Người nọ muốn tự sát, cũng nên tránh xa một chút đứng ở trước mặt người ta làm gì? Tâm Như à, con có bị dọa sợ quá rồi không?"

Mẹ Hứa quả thực đau lòng muốn chết.

"…… Người nọ muốn giết con." Hứa Tâm Như vuốt ve cổ tay trống không, kể chuyện đã xảt ra buổi trưa, nói

"Cũng may có Cố Mông, lúc ấy con nên nghe lời cô ấy, không xuống lầu."

Nghe vậy, mẹ Hứa sửng sốt một chút, chỉ cảm thấy việc này chứa đầy cảm giác hư ảo, chờ khi bà phục hồi tinh thần lại, chỉ cảm thấy đáng sợ.

Mẹ Hứa nắm lấy tay Cố Mông, thập phần cảm kích nói

"Mông Mông à, dì thật sự không biết nên cảm tạ con như thế nào, thật sự thật cám ơn con. Nếu không phải có con thì Tâm Như nhà dì không biết sẽ thế nào."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!