Chương 18: (Vô Đề)

Ở trêи trực thăng Cố ʍôиɠ còn nôn ra máu hai lần nữa, máu đó đen xì lại tanh tưởi.

"Không có việc gì không có việc gì, nôn ra vài lần nữa là ổn." Dưới ánh mắt hoảng sợ của đám người trung úy La, Cố ʍôиɠ phẩy tay nói cực kì không quan tâm.

Nghe vậy, biểu cảm của đám người trung úy La đơ ra —— hộc máu ra rồi mà còn nói là không có việc gì? Lại còn kêu cái gì mà nôn vài lần nữa là ổn?

Trong lòng trung úy La lo lắng sốt ruột, nhìn cô gái này đi, mỏng manh như pha lê chạm cái là vỡ tan vậy. Cứ mỗi lần cô ấy nôn ra máu là mọi người lại hoảng sợ, sợ giây tiếp theo cô ấy liền tắt thở.

Cho nên dù Cố ʍôиɠ nói mình ổn với biểu cảm nhẹ nhàng thì khi hạ cánh cô vẫn bị đám người trung úy La đưa ngay vào bệnh viện.

Chờ cô bị bác sĩ cưỡng chế ấn xuống giường, kéo vào phòng cấp cứu, trung úy La mới nhẹ nhàng thở ra, thậm chí lau mồ hôi trêи đầu.

Cũng may, người đã được đưa vào bệnh viện rồi.

"Thiếu tá Diêm, anh lôi đâu ra con bé này thế? Bị như thế thật sự…… Thật sự không có vấn đề gì sao?" Trung úy La hỏi Diêm La, trong lòng vẫn thật sự không yên tâm.

Cũng khó trách anh ta như thế, lấy tư duy người bình thường nhìn thấy người nôn ra máu như vậy không giống như không vấn đề gì.

Diêm La vẫn biết cô gái này có sự kì quái, nghe vậy nói "Không có vấn đề gì đâu, mọi người có bệnh hết thì cô ấy cũng vẫn khỏe mạnh thôi."

Anh ra hiệu cho trung úy La đi sang một bên nói chuyện, trung úy La mời anh một điếu thuốc, nói "Anh kể đi, sao nhiệm vụ lần này lại thành ra thế này? Còn cái cô tên Cố ʍôиɠ kia nữa, em thấy rất kì lạ."

Diêm La nhận điếu thuốc ngậm trong miệng, mượn trung úy La bật lửa, nhả ra một làn khói đậm đặc.

"Việc này nói ra thì rất dài, chúng tôi đuổi theo bọn buôn ma túy tới một cánh rừng……"

Diêm La kể lại sự tình thật đơn giản, tuy ngữ điệu của anh bình tĩnh nhưng trong lời nói che giấu sự lạnh lẽo thấm vào xương cốt của trung úy La.

Rừng ăn thịt người, cây ăn thịt người, thậm chí là người biến thành cây, tất cả những chuyện này cũng quá hoang đường đi, đầu tiên phản ứng của trung úy La là không tin, nhưng anh cũng rõ Diêm La không phải người nói bậy bạ, cho nên chỉ im lặng nghe.

Nghe Diêm La nói xong lời cuối cùng, anh hỏi "Thôn Lê gia kia bị thiêu sạch rồi à?"

Diêm La hơi hơi gật đầu, trêи mặt lộ ra ý cười tới, nhưng không biết nghĩ tới gì đó, rất nha ý cười trêи khóe miệng thu lại.

Trung úy La cau mày, suy nghĩ nói "Theo như cách anh nói, cái cô bé tên Cố ʍôиɠ này từ đầu đến chân đều là chẳng phải là quái vật sao. Cách cô ấy làm việc cũng là không hề có cố định, vừa tà ác vừa chính trực, thủ đoạn còn có chút cổ quái……"

Anh ta nhớ tới Nộ Mục Kim Cương ở phía trêи Rừng ăn thịt người trong lời kể của Diêm La mà anh cũng tận mắt chứng kiến.

Kim Cương có khí thế uy nghiêm của đức phật hệt như ngài đang chân chính có mặt, làm người ta nhịn không được quỳ xuống đất bái lạy.

Trung úy La đã nhìn thấy, cho nên đối với thủ đoạn của Cố ʍôиɠ càng thêm kiêng kị, đặc biệt là cô gái này nghe kể cũng có vẻ là người khó nắm bắt.

"Tuy rằng cô ấy kỳ quái, làm việc cũng chẳng nể nang gì, tất cả đều rất tùy tiện. Nhưng cô bé không phải là người xấu." Diêm La híp híp mắt, nói "Nếu không phải có con bé, chúng tôi cũng không dễ dàng thoát ra như vậy."

Trung úy La nhìn anh một cái, nói "Anh cũng mới hai mươi mấy tuổi, còn nói người là con bé cái gì chứ."

Diêm La "……"

Di động của trung úy La vang lên, anh ra hiệu với Diêm La ý bảo có việc, đi sang một bên nghe điện thoại.

Diêm La đứng đó rít một hơi thuốc thật sâu, ánh mắt trong làn khói  có vẻ đen tối không rõ là đang suy nghĩ điều gì.

Bên kia trung úy nhìn vào di động, cảm thấy chính mình có ảo giác, nhịn không được hỏi "…… Cậu nói là có hòa thượng tới?"

Ở Rừng ăn thịt người, tiểu binh đang gọi điện thoại tiểu binh quay đầu nhìn thoáng qua mấy vị hòa thượng đang lầm rầm nói chuyện, lại quay đầu lại nói với cấp trêи của mình "Đúng vậy, nghe bọn họ nói họ là hòa thượng của chùa La Vân, trong miệng nhắc mãi cái gì mà Kim Cương phù."

"Kim Cương phù?" Cái này trung úy La nghe cũng thật sự quen tai, vừa rồi anh mới nghe thấy cái tên này, ai mà biết được bây giờ lại nghe thấy.

Mấy vị hòa thượng đều hưng phấn mặt đỏ bừng lên, ánh mắt nóng rực nhìn Nộ Mục Kim Cương đang nhạt dần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!