Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
707DefenderOfJustice: tấu hài nốt phát cuối =))) (part 1)
_________
Đã đến Bayam rồi cơ à? Nghe vậy, Klein đứng lên đưa mắt nhìn ra ngoài, trông thấy bến cảng tư quen thuộc của Quân Phản Kháng.
Hắn không tỏ vẻ ngạc nhiên mà chỉ bình thản đáp:
"Nhanh hơn tôi tưởng."
Nhanh hơn hắn tưởng tận ba giờ đồng hồ!
"Tôi cũng thấy nhanh hơn mình dự đoán." Edwina dời mắt đi, đồng tình với Gehrman Sparrow.
Nhưng mấy chi tiết này cũng chẳng quan trọng… Klein cúi đầu, tỏ vẻ lơ đãng lật qua mấy trang còn lại của Sách về Ba Thế Giới rồi mới đưa trả
"Trung Tướng Núi Băng":
"Buổi thảo luận đến đây là kết thúc."
Edwina lặng thinh nhìn cuốn sách. Cô hơi hé miệng ra, nhưng cuối cùng chẳng thốt nên lời nào.
Cô nhận Sách về Ba Thế Giới rồi đặt nó lên bàn, xong lập tức đứng dậy cúi chào:
"Tôi rất mong chờ được trao đổi thêm với anh trong tương lai. Vốn kiến thức sâu rộng về lịch sử cổ đại của anh rất đáng được ngưỡng mộ."
Với tính cách của chính Klein, hắn sẽ nói mấy câu khiêm tốn, đồng thời khen ngợi
"Trung Tướng Núi Băng" cũng rất uyên bác. Đáng buồn làm sao, hiện giờ hắn đang là Gehrman Sparrow, một nhà thám hiểm điên cuồng.
Thế nên, hắn chỉ đáp lại bằng cái gật đầu và bảo:
"Chúng ta là cộng tác viên."
Nghĩa là sau này vẫn còn cơ hội.
Hắn không nói gì thêm mà rời phòng thuyền trưởng. Trở lại phòng mình, hắn nhàn nhã cất đồ vào vali, đợi tới lúc Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim cập bến cảng thì đi thẳng xuống boong tàu.
Lúc này, có biết bao nhiêu thuyền viên tụ tập quanh boong, bao gồm Nhà Ẩm Thực Blue Walls, Ca Sĩ Orpheus, Nơ Hoa Jodeson.
Phần lớn đều là các thủy thủ cấp cao trong hàng ngũ hải tặc với số tiền thưởng khá lớn.
Họ nở nụ cười chân thành trong lúc vẫy tay chào tạm biệt Klein, nom nhiệt tình lạ thường. Trong đám người ấy, Da Sắt và Thùng Phuy còn kích động ra mặt, đến mức hát vang khúc ca tiễn vị khách của họ đi.
Từ bao giờ mà mình có quan hệ tốt với họ vậy?
Klein oán thầm, đi qua đám hải tặc mà bước tới cầu thang mạn.
Anderson Hood đã đứng sẵn tại đó. Với mái tóc được chải chuốt và bộ đồ không một nếp nhăn, anh cười khanh khách:
"Chắc ý họ đang muốn nói hẹn gặp lại, không, đúng ra phải là—hẹn không bao giờ gặp lại.
Gehrman ơi Gehrman à, anh có biết suốt khoảng thời gian này anh đã phải đối mặt với nguy hiểm chết người gì không? Anh gần như biến thành kẻ thù chung của toàn bộ thuyền viên rồi đấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!