Chương 708: Sinh vật thần thoại

Dịch: 707DefenderOfJustice

Biên: Amon Luo Luo

***

…Không để mình nhắc luôn… May thật, mình đang ngại mở miệng đề cập đến chủ đề này… Klein thầm thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi cân nhắc đến nhân cách của Gehrman Sparrow, hắn bình thản đáp:

"Tôi không lợi dụng ý tốt của người khác."

Dứt lời, hắn bỗng hơi hối hận. Hắn sợ

"Trung Tướng Núi Băng" sẽ đổi ý thật.

Tròng mắt xanh trong của Edwina khẽ hấp háy:

"Chỉ có duy nhất một điều kiện, nếu anh nghiên cứu ra thứ gì, hãy nói kết quả cho tôi."

Phù… Klein không xoáy vào vấn đề này nữa, gật đầu:

Được.

Khoảng một phút sau, hắn ôm chiếc chìa khóa sắt đen có kích cỡ to bằng đàn lia và quay trở về phòng mình.

Đúng lúc ấy, một giọng ca tha thiết vọng lên từ boong trước:

"Thật mê mẩn làm sao, là đôi mắt em đó, hệt ánh nắng ban mai; Khi màn đêm buông xuống, khi mặt trời ngủ yên, còn mình tôi đơn côi, tê tái trong nhung nhớ, vấn vương với nỗi niềm, mòn mỏi chờ vệt sáng; Ôi quyến rũ xiết bao, tựa ánh nắng sớm mai, ấy là đôi mắt em…" (*)

Klein vô thức lại gần cửa sổ và nhìn ra ngoài. Hắn trông thấy đống lửa trại đã được đốt lên, thủy thủ đoàn Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim đang rảnh rỗi túm tụm vây quanh. Người nướng thịt, nướng cá hoặc uống bia ừng ực; người hưng phấn nhảy múa ngẫu nhiên theo tiếng hát của Ca Sĩ Orpheus.

Bầu không khí hân hoan rộn ràng đến lạ.

Mùi mỡ nướng chảy xèo xèo lan tỏa khắp không gian, thoang thoảng bay lên trên. Klein bắt gặp Anderson Hood đứng giữa đám hải tặc, ăn uống nom rất phấn chấn và vui vẻ.

Thỉnh thoảng anh còn gào lên rồi kể chuyện tấu hài, hệt như thể đã trở thành một thuyền viên của Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim, chẳng còn một xíu dấu hiệu nào bị bài xích như trước. Trái ngược với anh, Danitz không có mặt trong đám đông.

Ít nhất Klein cũng không nhìn thấy gã ở gần đám người Da Sắt hay Thùng Phuy.

Miễn là không khiêu khích thì tên Anderson này vẫn giỏi giao tiếp ra phết… Chắc đây là năng lực thu thập thông tin của một Nhà m Mưu nhỉ?

Ừm, hắn đẩy hết hận thù sang mình rồi còn gì…

Không biết sau sự kiện lần này, Danitz có quyết chí nỗ lực không đây. Nếu hắn có thể trau dồi bản thân, tăng thực lực mạnh lên, thì với tư cách là Kẻ Khờ, mình sẽ có thêm một cấp dưới mà không phải là chính mình, không cần thường xuyên thể hiện trạng thái ba ngôi nữa.

Haha, cuối cùng thực thể bí ẩn là mình đây cũng sở hữu một tín đồ thực thụ

- một cán sự mình có thể thẳng tay giao việc cho rồi, dù tạm thời mới chỉ giới hạn ở mỗi Danitz thôi… Nhưng buộc phải nói rằng, vẫn thảm quá đi à…

Vừa thở dài, Klein vừa chuẩn bị nghi thức để hiến tế chiếc chìa khóa Cự Nhân lên phía trên sương xám.

Đúng lúc này, linh cảm tự dưng được kích hoạt, hắn bèn mở linh thị theo bản năng rồi nhìn sang bên cạnh.

Từng cái xương trắng hếu trồi lên và tạo thành một người đưa tin với hai ngọn lửa đen bập bùng trong hốc mắt.

Nửa thân dưới của người đưa tin này vẫn chìm trong sàn nên phần đầu nó chỉ cao gần bằng Gehrman Sparrow chứ không xuyên qua nóc phòng.

Song, lòng bàn tay cầm thư của nó vẫn to đến nỗi có thể dễ dàng nắm lấy đầu Klein.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!