Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
707DefenderOfJustice: đi cứu người hay đi tấu hài (part 2) =)))
________
Cơn lốc cuốn theo các mảnh băng vụn và những bông tuyết to như lông ngỗng liên tiếp táp vào mặt Klein. Trong lúc ngó nghiêng khắp nơi để quan sát toàn cảnh, cả cơ thể hắn căng cứng lại, thậm chí hơi co vào và run lẩy bẩy.
Lạnh… vỡi… Hắn suýt chửi thề khi xác nhận rằng mình đang đứng giữa mảnh đất phủ kín băng với tuyết, tầm nhìn xa thấp đến cực hạn.
Klein cứ ngỡ cái lạnh ẩm ướt của mùa đông ở Backlund là thứ đáng sợ nhất rồi, nhưng giờ hắn mới hiểu thế nào là tổ hợp chết người: nhiệt độ thấp đến ngưỡng tuyệt đối và những trận gió lốc bén như dao đang cắt từng thớ da, xẻ từng tấc thịt.
Dù trước đó đã mặc thêm một áo len và một áo khoác dài siêu dày, hắn vẫn không chịu nổi cơn lạnh thấu xương này.
Lần này hắn không đeo Trâm Ngực Thái Dương.
Nguyên nhân là do món vật phẩm này chỉ đem lại cảm giác nóng về mặt tinh thần. Nếu dùng để chống lại cơn rét buốt trong thời gian ngắn còn tạm ổn vì nó ngăn cơ thể khỏi tê cứng, nhưng nếu cứ đi lại trong môi trường băng tuyết lâu thì chẳng khác gì tự sát.
Cơn nóng về mặt tinh thần khiến các lỗ chân lông nở ra hết cỡ, làm cho trạng thái cơ thể nhầm tưởng đây đang là mùa hè, và phản ứng này sẽ xóa bỏ hoàn toàn lớp phòng ngự cuối cùng đối với mức nhiệt thấp, thậm chí còn chủ động mở cửa đón chào nó.
Vì thế Klein đã để món vật phẩm ấy lên phía trên sương xám. Hắn chỉ định dùng nó trong một số trường hợp đặc biệt cần thiết.
Hoàn cảnh khắc nghiệt hiện tại buộc hắn phải hành động ngay. Sau khi quan sát sơ qua khu vực lân cận, hắn lập tức thiêu hủy chỗ máu dính trên dao găm đồng rồi nhét dao vào túi áo.
Ngay sau đó, Klein rút Kèn Harmonica Của Nhà Thám Hiểm ra, thổi một hơi.
Giữa tiếng cuồng phong rít gào, dù mở linh thị, hắn cũng không trông thấy tiểu thư người đưa tin Renette Tinicole.
Quả nhiên nơi này không kết nối với Linh giới.
Hay nói cách khác, khả năng cao là nơi này tự có một Linh giới riêng của nó… Hừm, trông ra thì có vẻ cầu nguyện Hải Thần cũng vô dụng rồi, chỉ có câu thần chú hướng về không gian thần bí phía trên sương xám mới xuyên qua rào chắn được thôi…
Đến đây nảy sinh một vấn đề.
Là tín đồ của Thần Tri Thức Và Trí Tuệ, chắc chắn Edwina sẽ biết tôn danh của vị Chân Thần này. Thế thì sao cô ta không thử khẩn cầu sự giúp đỡ của Thần nhỉ?
Hay là thử rồi nhưng vô ích?
Ừm… Đâu phải thần linh nào cũng tự mình đáp lại tín đồ. Có nhiều khi, dường như các Thần chỉ cung cấp phản hồi thông qua một quy tắc nào đó.
Chứ thực thể bí ẩn chuyên môn tự đáp lời như mình lại chẳng có một không hai… Tự chế nhạo bản thân, Klein đưa ra phán đoán sơ bộ.
Rồi, hắn cất kèn harmonica đi, lấy mảnh giấy dính máu của Danitz ra và quấn nó quanh đỉnh gậy batoong.
Vị trí của Danitz.
Klein trầm giọng cất tiếng, bắt đầu dùng phương pháp Bốc gậy tìm người.
Sau đó, dựa trên kết quả, hắn di chuyển giữa lớp tuyết dày, băng qua cơn cuồng phong càn quét dưới bầu trời âm u.
Thỉnh thoảng hắn lại xem bói để điều chỉnh phương hướng, vì dẫu sao Danitz cũng không chờ mãi tại chỗ cũ, gã sẽ hóa thành tượng điêu khắc bằng băng mất.
Khoảng mười phút sau, Klein phát hiện ra một đốm lửa đỏ thẫm.
Phù… Hắn thở phào nhẹ nhõm, tiến lên mấy bước để xác định rõ mục tiêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!