Chương 695: Kẻ tình nghi

Dịch: 707DefenderOfJustice

Biên: Amon Luo Luo

***

Thấy mọi người trên Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim có vẻ sắp xông tới hội đồng Anderson đến nơi, Klein liền tiến bước, nói với Danitz đứng cạnh:

"Đưa ta tới phòng thuyền trưởng."

…Rồi, được rồi. Nghe vậy, Danitz mới ngừng nhìn về phía Anderson Hood bằng ánh mắt hình viên đạn.

Ưu tiên hàng đầu là cứu thuyền trưởng.

Ưu tiên hàng đầu là cứu thuyền trưởng… Gã liên tục tự kỷ ám thị.

Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim thoạt thả một con thuyền nhỏ xuống, sau đó là một chiếc cầu tàu để Klein dễ dàng bước lên boong mà không cần dùng bùa chú.

Anderson bám sát sau lưng hắn, ngó lơ toàn bộ ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống mình của tất cả thuyền viên Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim.

Vẫn giữ nụ cười cà rỡn cùng nhịp chân thong thả, anh ngó nghiêng khắp nơi, tự nhiên như thể đây là nhà mình.

Cái tố chất tâm lý của hắn đúng là vượt tầm vũ trụ mà… Ừm, kể cả sau khi đắc tội Bán Thần, bị buộc phải xin lỗi ngay trước chốn công cộng và bị ép phải nhận một nhiệm vụ, hắn vẫn có thể tự lấy bản thân ra làm trò cười và tận hưởng bữa ăn… Klein thầm thở dài trong đầu, đi về phía đám phó tam Jodeson ở đối diện.

"Xin chào, ngài Sparrow. Tôi là lái chính của con thuyền này, Blue Walls." Một người đàn ông cao mét tám và đeo kính độc nhãn lịch sự cúi chào.

Nhà Ẩm Thực, tiền thưởng 6,200 bảng… Thủy thủ đoàn của

"Trung Tướng Núi Băng" có tiền thưởng ít hơn hẳn so với bên

"Thượng Tướng Ánh Sao".

Quả không hổ một đám thợ săn kho báu kiêm hải tặc bán thời gian mà… Klein dùng phong thái lịch thiệp của Gehrman Sparrow để đáp lại:

"Buổi chiều an lành, tôi cũng đã nghe về ông rồi."

"…Haha, đây quả là vinh hạnh của tôi. Tôi chỉ là một thợ săn hải tặc mơ ước được trở thành thợ thủ công mà thôi, nhưng cuối cùng lại bước lên con đường làm nhà ẩm thực."

Blue Walls tự trêu bản thân rồi chỉ vào người đứng cạnh,

"Phó nhì của chúng tôi,"Ca SĩOrpheus.

Tiền thưởng 5,500 bảng… Người Phi Phàm trên Tàu Mộng Tưởng Hoàng Kim đều có biệt danh kỳ quặc thật đấy. Nếu không biết trước họ đều là cấp dưới của một tướng quân hải tặc, chắc mình sẽ tưởng đây chỉ là một đoàn người lữ hành trên biển không thôi.

Sáng thì ăn ngon, đêm đốt lửa trại, tối ngày ca hát trong lúc săn tìm kho báu truyền thuyết. Đời đúng là đẹp như mơ mà… Klein đưa mắt về phía Orpheus, gật đầu.

Bấy giờ, vị Ca Sĩ sở hữu đường nét khuôn mặt sắc sảo và mái tóc vàng rực này chỉ nở nụ cười u sầu mà thốt lên:

"Thực ra tôi từng chỉ ca ngợi mặt trời mà thôi. Nhưng hiện giờ mặt trời của tôi đã biến mất rồi."

… Klein suýt nổi hết cả da gà.

"Chậc, đúng như mong đợi từ người Intis, nói hay như hát vậy. Tiếc thật, tôi lớn lên ở Segar và Renburg nên chẳng có năng lực này." Anderson bật cười khi nhận xét một câu chẳng rõ là khen thật hay khen đểu.

Dù gì anh cũng sở hữu một nửa dòng máu Intis.

Sinh ra tại Segar, sau đó đi học ở Renburg. Ừm, hẳn là ở trường Giáo hội rồi, còn là bạn học với

"Trung Tướng Núi Băng" Edwina nữa… Nhìn qua cũng biết ngài Orpheus thuộc đường tắt Mặt Trời, nhưng trông chẳng có vẻ gì thuộc Giáo hội Mặt Trời Rực Chói Vĩnh Hằng cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!