Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
707DefenderOfJustice: mình đã quay lại, tiến độ sẽ đều hơn trong ít nhất một tháng tới:3
_______
Không cần ngươi phải chỉ, nãy ta cũng sương sương đoán ra rồi… Dù tỏ vẻ bình tĩnh bên ngoài, nhưng Klein vẫn phải tự nhủ trong lòng khi nghe lời Anderson nói.
Ngay thời điểm lần đầu đụng mặt Renette Tinicole trong Linh giới, trông thấy hình thái chân thực khổng lồ và tòa lâu đài phong cách gothic nọ, Klein đã lập tức cho rằng cô không phải dạng vừa.
Cộng thêm ban nãy tiểu thư người đưa tin đã suýt bóp chết Thợ Săn Mạnh Nhất một cách dễ dàng, điều đó càng khiến hắn tin chắc rằng, cô chính là một vị Bán Thần, ít nhất cũng phải Danh sách 4!
Một Bán Thần mà lại giúp mình đưa thư với giá một xu vàng mỗi lần sao? Dùng đầu gối để nghĩ cũng biết việc này không đơn giản, hẳn tiểu thư người đưa tin có ý đồ nào đó rồi. Đương nhiên, có thể là do đặc thù chuyên gặp đủ thứ chuyện kỳ quái của mình.
Chắc mình có điểm nào đó khiến cô ta hứng thú, lại nhân lúc rảnh rỗi nên cô ta nhận lời làm người đưa tin luôn…
Trường hợp tương tự là hành động lấy lòng của Arrodes và thiện ý của Con Rắn Thủy Ngân Will Oncetine… Nhưng dù gì cũng phải đề phòng trước sau… Trước khi có cơ hội thảo luận vấn đề tương ứng thì không nên thổi chiếc kèn harmonica đó khi đang gặp nguy hiểm.
Ai mà biết liệu tiểu thư người đưa tin có thẳng tay xé xác mình luôn không… Trong nháy mắt, Klein lạc trôi vào vô vàn dòng suy nghĩ.
Song trước một Anderson đang sửng sốt, hắn chỉ lạnh nhạt khẽ gật đầu:
"Không phải việc của ngươi."
…Tên này thần bí vỡi! Có người đưa tin là sinh vật Linh giới cấp độ Bán Thần luôn! Mà hắn còn tùy tiện quen biết với một Nghị viên của Học phái Sinh Mệnh nữa chứ… Bảo sao dù đắc tội Bất Tử Vương mà hắn vẫn thản nhiên như không… Bảo sao Bất Tử Vương không dám tìm đến trả thù, cũng không dám xuất hiện!
Anderson chợt thấu tỏ, buộc phải đánh giá lại Gehrman Sparrow thật cẩn thận.
Hử? Klein lạnh lùng lườm Thợ Săn Mạnh Nhất.
Anderson vội vàng dời mắt đi, cười khan:
"Tôi mới nhận ra cái này thôi, cơ mà anh thích hợp làm nhân vật chính trong tranh lắm í. Cái kiểu mà mang bối cảnh đen tối, u ám í.
Nghe thôi đã làm cho khí chất của anh thêm thăng hoa rồi.
Thế nào? Cân nhắc thử nhé? Tôi có thể vẽ giúp anh một bức chân dung. Tin tôi đê, ở phương diện này tôi là bậc thầy đấy!
"Klein chẳng buồn nghe anh tầm xàm ba láp. Hắn cầm đồng hồ mạ vàng lên, nhấn chốt mở và nhìn thoáng qua:"Quay về phòng ngươi. Năm phút sau ta sẽ qua.Được rồi.
"Anderson đáp lại với nụ cười tươi rói. Sau khi"Thợ Săn Mạnh Nhất
"rời đi, Klein lấy còi đồng của Azik và hạc giấy của Will Oncetine ra, quay người bước vào phòng vệ sinh, bố trí nghi thức. Đưa khuyên tai ngọc trai của"Trung Tướng Núi Băng" Edwina lên sương xám xong, Klein ngồi xuống vị trí cao nhất trước bàn đồng dài, cụ thể hóa giấy bút rồi viết câu bói đơn giản:
[Vị trí của Edwina Edwards.]
Giữ tờ giấy và bông tai, Klein ngả người vào lưng ghế, vừa tụng niệm câu bói, vừa dùng suy tưởng tiến vào cảnh mơ.
Thứ đầu tiên chiếm trọn tầm nhìn là một thế giới xám xịt. Sau đó, một đồng bằng ngập trong băng tuyết phản chiếu lên con ngươi hắn.
Cơn bão tuyết cuồn cuộn rít gào, sương mù bủa vây khắp tứ phía, không thể nhìn ra được đâu mới là đường biên giới thực sự.
Chỉ mất ít lâu, Klein đã trông thấy bóng hình Edwina, trông thấy mái tóc nâu dài được thắt đơn giản sau đầu của cô bay toán loạn trong gió và tuyết.
Đứng giữa hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, trong bộ trang phục gồm quần dài sẫm màu và áo sơ mi trắng chiết eo với các họa tiết hoa văn ở cổ và ống tay áo, bóng dáng cô trông thật mong manh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!