Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
Ở hai bên chiếc bàn đồng cổ xưa lốm đốm, từng bóng người mơ hồ được vây quanh bởi luồng ánh sáng đỏ thẫm dần duỗi dài rồi hóa thực thể.
Bốn bề vẫn tĩnh mịch và trống trải như mọi khi, tựa hồ đã hàng triệu năm trôi qua mà chẳng có lấy một sinh vật sống đặt chân tới.
"Buổi chiều an lành, thưa ngài"Kẻ Khờ~ Tông giọng nhẹ nhàng và tươi vui của Chính Nghĩa Audrey vang vọng khắp cung điện hùng vĩ được chống đỡ bởi các cột đá.
Klein mỉm cười gật đầu, quan sát các thành viên khác hoàn thành khâu chào hỏi lẫn nhau sau lời dẫn của tiểu thư Chính Nghĩa.
Song giữa những thanh âm xôn xao ấy, Ẩn Sĩ Cattleya lại lặng thinh. Trông vậy, Audrey cảm thấy quý cô này có vẻ chất chứa rất nhiều tâm sự.
Đến khi cung điện yên tĩnh trở lại và các thành viên đã yên vị, Kẻ Khờ Klein mới gửi một cái nhìn tới tiểu thư Chính Nghĩa, khiến vị Bác Sĩ Tâm Lý này lập tức hiểu chuyện nên không giơ tay và phát biểu ngay.
Sau đó hắn mới quét mắt về phía Ẩn Sĩ Cattleya, ung dung cười nói:
"Ngươi nói cho Bernadette, cô ta có thể dùng vật phẩm nhất định để trao đổi chút đáp án."
Bernadette… Nghe thấy cái tên quen thuộc này mà không phải Nữ Vương Thần Bí, chủ nhân của Tàu Bình Minh hay thủ lĩnh của Yếu Tố Bình Minh, Cattleya lập tức hiểu ra ngài Kẻ Khờ đã sáng tỏ mọi chuyện, biết nằm lòng tất cả, mấy trò vặt vãnh kia của cô vốn chẳng thể qua nổi mắt Thần!
Điều này khiến trái tim cô nặng như đeo chì.
Một nỗi sợ hãi mãnh liệt trào dâng từ tận đáy lòng, đến mức trong thoáng chốc cô cũng không biết nên dùng thái độ hay câu từ gì để phản ứng.
Dưới góc nhìn của cô, lời nói của ngài Kẻ Khờ đã rất rõ ràng: truyền đạt câu này đi, nhưng chỉ đúng câu ấy thôi, không hơn không kém, thậm chí không bàn đến bất cứ ám thị nào!
Ý tại ngôn ngoại, Cattleya đã hiểu rõ lời này mang nghĩa gì.
Bernadette? Một cái tên phổ biến của nữ giới ở Intis à? Ai thế nhỉ? Cô ta muốn trao đổi để lấy đáp án gì vậy? Quý cô Ẩn Sĩ có quan hệ như nào với người đó đây? Quý cô Ẩn Sĩ đã ngầm thỉnh cầu, và câu trả lời của ngài Kẻ Khờ là có thể chăng? Không, không phải rồi, nhất định không đúng.
Nếu là một thỉnh cầu bí mật và hợp lý, chắc chắn ngài Kẻ Khờ đã không đặc biệt đề cập trước mặt tất cả chúng ta, mà sẽ trực tiếp đáp lại ngay thời điểm quý cô Ẩn Sĩ cầu nguyện… Đây là, lời cảnh cáo của Thần sao? Chính Nghĩa Audrey lạc trôi trong hàng loạt câu hỏi, quên cả việc quan sát các thành viên khác.
Thế rồi, nhờ sự tinh ý của đường tắt Khán Giả, cô nhanh trí nắm bắt được ý định thực sự của ngài Kẻ Khờ.
Chợt, cô nảy ra một suy đoán.
Quý cô Ẩn Sĩ đã lén dùng phương pháp ám thị, tiết lộ chuyện về Hội Tarot chúng ta cho quý cô Bernadette nọ, vì người ấy muốn nhận được chút đáp án nào đó… Ngài Kẻ Khờ đang cực kỳ không hài lòng về chuyện này nên mới chỉ thẳng mặt, cho người vi phạm lần đầu một lời cảnh cáo sao?
Thật tình, sao lại dám làm lộ chuyện tụ hội cho người khác biết chứ? Đến cả mình còn không dám kể cho Susie! Điều này sẽ mang nguy hiểm tới cho mọi người đấy!
May mà vẫn còn ngài Kẻ Khờ ở đây!
Audrey suýt thì quên sạch hình tượng và lễ nghi mà phồng má lên. Lần đầu tiên cô nàng nhận ra không phải thành viên nào cũng hết lòng với Hội Tarot, mang cảm xúc tôn sùng và tin tưởng ngài Kẻ Khờ như mình.
Người Treo Ngược Alger, Ma Thuật Sư Falls và Mặt Trăng Emlyn cũng mang nghi vấn và suy đoán tương tự, nhưng mỗi người đều đặt nặng trọng tâm ở điểm khác nhau:
Alger vừa chờ mong ngài Kẻ Khờ sẽ làm gì, vừa khổ sở ngẫm nghĩ xem Bernadette – cái tên nữ phổ biến ở Intis – tượng trưng cho ai. Anh ta vô cùng bận tâm đến nguyên nhân khiến cho một người được xem là kín đáo như Ẩn Sĩ lại dám liều lĩnh làm lộ chút thông tin của Hội Tarot.
Trong khi đó, Falls lo lắng không biết sự tồn tại của Hội Tarot đã bị tiết lộ ra bên ngoài chưa, đồng thời lập tức hình dung ra một câu chuyện về gián điệp và gián điệp hai mang.
Còn Emlyn thì dửng dưng quan sát với vẻ hả hê, cho rằng Ẩn Sĩ thật quá sức ngu xuẩn.
Ha, đến cả Thủy Tổ của Huyết tộc chúng ta cũng phải đối xử ngang hàng với ngài Kẻ Khờ, còn phái ta tới làm đại sứ và nhận sự bồi dưỡng. Ngươi còn chả phải một Bán Thần mà dám bày trò mèo dưới ánh nhìn chăm chú của ngài Kẻ Khờ ư? Chán sống rồi chắc?
Quả nhiên, mình vẫn chẳng thể hiểu nổi một số tư tưởng của loài sinh vật có vòng đời ngắn. Đúng như Rossell Đại Đế từng nói mà, ếch ngồi đáy giếng… Mặt Trăng Emlyn thoải mái dựa lưng vào ghế, chẳng buồn che giấu hành động lắc đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!