Chương 670: Văn khấn

Dịch: 707DefenderOfJustice

Biên: Amon Luo Luo

***

707DefenderOfJustice: quyết tâm đặt mục tiêu sẽ đăng chương vào ngày chẵn:<

_______

Họ biến mất rồi?

Chỉ còn bóng đêm thôi?

Đối mặt với sự biến chuyển đột ngột, phản ứng đầu tiên của Derrick không phải hoảng loạn, mà là đan hai bàn tay vào nhau rồi chống trước miệng.

Ánh sáng thuần khiết bao phủ cơ thể cậu xua tan đi bóng đêm u ám chung quanh và chiếu rọi từng ngóc ngách trong phòng hầm.

Trong môi trường sinh hoạt của Derrick, bóng đêm chính là thực thể đáng sợ nhất. Một khi rời khỏi Thành Bạch Ngân, họ nhất định phải duy trì sự tồn tại của ánh sáng.

Cho dù nguồn sáng có bị lụi tàn thì cũng không được để quá năm giây.

Lần đầu tham gia tiểu đội thăm dò, vì thiếu kinh nghiệm, Derrick đã gần như giết chết bản thân vì phạm phải sai lầm, may mà có Thủ Lĩnh đứng gần đó ra tay.

Khi ánh sáng chầm chậm và liên tục tỏa ra, Derrick nắm chặt Rìu Gió Lốc bên tay phải, cẩn trọng quan sát chung quanh.

Cậu phát hiện ra ngoài việc Haim và Joshua – hai người đồng đội cùng tiến vào hầm với mình – đã biến mất, thì phiến đá và mấy búi tóc đen dắt trên vách tường đã hóa thành màu đỏ như máu tự lúc nào.

Chúng ẩm ướt như thể vừa bị đổ sơn lên.

Trước điều này, vốn đã thuộc nằm lòng các tư liệu thăm dò và đang cực kỳ bình tĩnh, Derrick không khỏi nghĩ ngay tới một khả năng.

Vấn đề không nằm ở Haim hay Joshua, mà là ở cậu!

Mình chỉ lại gần tế đàn và thầm đọc ba cái tên kia thôi mà… Thông thường mà nói, kể cả Thiên Sứ cũng yêu cầu đọc hoặc viết một tôn danh chuẩn xác thì mới hoàn thành được nghi thức, nhận được lời cầu nguyện, hơn nữa còn bị giới hạn trong phạm vi nhất định… Không biết Vua Thiên Sứ có phải tuân theo điều kiện tương tự không…

Ấy, một trong ba cái tên này chính là chìa khóa cho việc kích hoạt năng lực ẩn tàng trong tế đàn. Xảy ra vấn đề là do mình dùng tiếng Cự Nhân – loại ngôn ngữ có thể khuấy động sức mạnh tự nhiên để tụng niệm à? Không, không phải. Nó cần phải nói thành tiếng cơ.

Mà dù cho đây có là tên thật của các Vua Thiên Sứ, mình cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống này hết… Trong nỗi lo lắng bất an, Derrick vô thức quay người trở lại bên cạnh tế đàn, đứng trước phiến đá.

Cậu bất ngờ trông thấy các văn tự và ký hiệu trên bàn đá trở nên hoàn chỉnh hẳn so với trước, cứ như thể người chủ trì nghi thức vừa mới khắc ra.

Các văn tự này được viết bằng ba thứ ngôn ngữ, một là tiếng Cự Nhân, một là tiếng Cự Long và một loại Derrick không biết. Song, cậu đồ rằng nó chính là thứ tiếng Hermes cổ mà tiểu thư Chính Nghĩa và ngài Người Treo Ngược từng đề cập.

Đây là vì trong thời gian trao đổi trên Hội Tarot, cậu đã nắm giữ sơ bộ vài từ vựng giao tiếp, và chúng khá tương đồng với văn tự dùng trên bàn đá kia.

Tiếng Cự Nhân và tiếng Cự Long biểu đạt cùng một nội dung, đều lặp lại ba cái tên cùng danh hiệu tương ứng:

[Thiên Sứ Vận Mệnh, Ouroboros;

Hồng Thiên Sứ, Medici;

Ám Thiên Sứ, Sasrir.]

Theo sau chúng là một cụm từ mà Derrick vô cùng quen thuộc:

[Tường Vi Cứu Rỗi]!

Sasrir đúng là một Vua Thiên Sứ rồi, còn được xưng là Ám Thiên Sứ. Thần cùng với Thiên Sứ Vận Mệnh và Hồng Thiên Sứ là những người sáng lập nên Tường Vi Cứu Rỗi?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!