Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
Nghe Anderson hỏi, Klein nhất thời không biết trả lời ra sao. Hắn không thể cứ nói rằng mình vừa rơi ra khỏi giấc mơ được nghi là của Nữ Vương Thần Bí.
Hắn hững hờ nhìn Thợ Săn Mạnh Nhất xui xẻo kia, chỉ tay phải lên trên.
Hóa ra là thế… Anderson thông suốt gật gù.
Hở… Ngươi nghĩ ra cái gì rồi… Chính ta còn chả biết mình đang biểu đạt điều gì mà… Klein khẽ giật giật khóe miệng, lên tiếng đổi chủ đề:
"Vừa nãy ta gặp một người…"
"Không phải người chúng ta biết à? Không phải thành viên Tàu Tương Lai đúng không? Người mở cửa đi ra từ sâu trong đại sảnh hở?"
Anderson chợt phấn khích thấy rõ.
Tên này chả có tí giá nào của danh Thợ Săn Mạnh Nhất hết, còn giống phóng viên tòa soạn trực thuộc tại điểm nóng hơn… Klein thầm chế giễu, không đáp mà chỉ bảo:
"Cô ta nhờ ta chuyển cho ngươi một dự ngôn."
Cô ta… Dự ngôn gì? Anderson hơi kinh ngạc.
Nếu đang dùng danh tính Klein Moretti, hẳn lúc này mình sẽ bảo
"Xin lỗi, tôi quên mất rồi, cô ta chỉ nói đúng một lần thôi"… Vừa tưởng tượng ra trò chơi khăm nọ, Klein vừa trầm giọng đáp:
"Nguy hiểm chí mạng nhất ẩn giấu trong sinh hoạt bình thường nhất."
Anderson lắng nghe nghiêm túc rồi xuýt xoa:
"Câu này chuẩn không cần chỉnh luôn! Vừa nãy tí thì tôi uống rượu đến ngu người rồi. Ai mà biết hầu hết số rượu thuyền viên Tàu Tương Lai uống đều có vấn đề chứ!"
Anh đăm chiêu vài giây, lại lo lắng hỏi:
"Mỗi thế thôi à? Anh có quên chi tiết hay từ khóa then chốt nào không ấy?"
Ta cho là ngươi đang khiêu khích đấy nhé… Klein phớt lờ Anderson Hoods, bước đến lối ra đại sảnh chứa bích họa, đưa mắt quan sát nhóm Frank và Nina bên ngoài.
Lúc còn ở thư viện, hắn đột ngột bị Nữ Vương Thần Bí chỉ mặt là Hiệp Đạo Hắc Hoàng Đế, thành ra buộc phải rơi vào thế bị động. Sau đó hắn đã thử chuyển hướng để tránh khỏi bị cô dắt mũi, nên vẫn luôn duy trì tinh thần căng thẳng cao độ.
Toàn bộ chất xám của hắn đều dồn sức tập trung vào cuộc đối thoại với đối phương, không có thời gian cân nhắc toàn bộ quá trình, cũng chẳng kịp phán đoán chi tiết.
Đầu tiên, điểm trọng yếu nhất phải hiểu được là, Nữ Vương Thần Bí đã tìm hiểu được danh tính của mình và nhật ký Rossell đến mức độ nào rồi?
Ừm… Cô ta cho rằng mình nắm trong tay cách thức giải đọc được thứ ngôn ngữ do Rossell Đại Đế sáng tạo, chứ không phải là bản chất thứ tiếng này.
Dù không quá khác biệt, nhưng cũng đủ để chứng minh thân phận người xuyên không của chúng ta không phải thứ cô ta có thể phát hiện hay tìm thấy manh mối dẫn thẳng đến kết luận ấy được.
Tiểu thư Sharon không phải một tay mơ lần đầu tiếp xúc với sự kiện phức tạp hay người mới dấn chân vào giới thần bí học. Việc cô ấy để lộ danh tính người ủy thác trong lúc tìm người làm giả chứng minh thư cho mình là bất khả thi.
Hơn nữa hình chụp mình cung cấp đúng là ảnh Gehrman Sparrow…
Nói cách khác, Nữ Vương Thần Bí vẫn chưa kết luận Sherlock Moriarty tương đương với Gehrman Sparrow. Phải, nếu cô ta đã tường tận việc này, thì như mình đã suy đoán trước đó, tốt hơn cả vẫn sẽ gọi mình là Sherlock Moriarty thay vì ngài Hắc Hoàng Đế.
Chiêu đó còn tấn công phòng tuyến tâm lý của mình mạnh gấp ba lần so với trực tiếp gọi Hiệp Đạo Hắc Hoàng Đế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!