Chương 617: Hiệp hội hỗ trợ nhà thám hiểm

Dịch: 707DefenderOfJustice

Biên: Amon Luo Luo

***

Update: South Wales -> Southville.

______

Klein ngồi trước quầy bar, đập nắm tay xuống mặt bàn:

"Một ly bia Southville."

Đằng sau hắn, mấy tên bảo kê cứ do dự không biết có nên đến cảnh cáo hắn một tiếng không, hay là làm như chưa từng có ai bị thương.

Nhân viên pha chế đối diện ra hiệu với đám bảo kê bằng mắt, cầm ly pha lê lên, cười cợt:

"Sao lại không làm một ly Sweet Lemon nhỉ? Ông chủ chúng tôi từng học pha chế đồ uống ở Trier, nắm giữ rất nhiều công thức cocktail do Rossell Đại Đế để lại, cũng đã tự sáng tạo ra Sweet Lemon được hoan nghênh nhất trên Olavi này đấy."

Klein chẳng hề dao động, bình thản đáp:

Tôi gọi bia.

Được rồi. Nhân viên pha chế không vội lấy bia Southville, cười hỏi,

"Quý ngài đây là một nhà thám hiểm phải không?"

Klein gật đầu, không nói gì.

Nhân viên pha chế không chần chừ gì mà cười nói:

"Hẳn anh nên gặp ông chủ chúng tôi một lát, ông ấy rất thân thiện với các nhà thám hiểm, luôn sẵn lòng mời rượu họ. Hơn nữa nó cũng sẽ trợ giúp gì đó cho anh đấy."

Vốn định tới đây để mua vật liệu phụ trợ cho ma dược

"Bậc Thầy Điều Khiển Rối", Klein không từ chối. Hắn móc một xu đồng penny ra, búng lên rồi vững vàng bắt lấy.

Hắn phóng xu 1 penny này trên quầy bar, xem như tiền boa cho lời nhắc của nhân viên pha chế, còn mình thì thong thả đứng lên, theo bảo vệ đi cầu thang lên tầng hai, tiến vào căn phòng cuối đầu kia hành lang.

Trong phòng được trải thảm mềm dày màu nâu nhạt.

Mùi hương nhàn nhạt của than đá chất lượng cao đang đốt hòa lẫn với hương thơm của xì gà.

Một người đàn ông trung niên với mái tóc vàng được chải ngược về sau một cách gọn gàng đang tựa vào ghế bành, hút xì gà và đọc báo.

Xung quanh ông ta là mấy người bảo vệ.

Vì không phải Người Phi Phàm lĩnh vực Khán Giả, Klein không thể phán đoán ra đặc thù và thực lực của những người bảo vệ kia. Hắn cũng không thuộc đường tắt Kẻ Dòm Ngó Bí Ẩn hay Quái Vật để có thể nhìn ra được chút bí mật nhất định, phát hiện những đồ vật mà người khác khó nhận biết.

Song trực giác linh tính lại khiến hắn tin tưởng, chắc chắn trong số người bảo vệ kia có Người Phi Phàm, Người Phi Phàm có thể tạo nên uy hiếp nhất định cho hắn.

Người đàn ông trung niên bỏ báo xuống, kéo kéo cổ áo sơ mi đen, thong dong đứng lên, đưa tay phải ra:

"Chào mừng đến Olavi, anh bạn nhà thám hiểm của tôi."

Đôi mắt xanh thẳm của ông ta ánh lên ý cười, trông khá chân thành.

Klein cũng đưa tay phải ra cụng nhẹ với đối phương, không nói gì, chờ người kia mở miệng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!