Dịch: 707DefenderOfJustice
Biên: Amon Luo Luo
***
Vương quốc Loen, thủ phủ hạt Đông Chester, thành phố Stoen.
Sau khi rời trang viên tiến vào dinh thự xã giao với con cháu các quý tộc ở nơi đây xong, Audrey phái đầy tớ đến ngân hàng Bavatt rút một khoản tiền mặt.
Đến lúc này, cô nàng không cần lo lắng gì nữa, có thể thoải mái trả 2000 bảng còn thiếu nợ cho bề tôi của ngài Kẻ Khờ, cũng như thanh toán 1800 bảng tiền đặc tính phi phàm của Bác Sĩ Tâm Lý cho ngài Thế Giới.
Mười lăm phút sau, Audrey mở cánh cửa phòng ngủ ra, nhìn hầu gái thân cận Annie đang giám sát đám người hầu làm việc cách đó không xa. Cô nàng cúi đầu nhìn con chó lông vàng đang ngồi chờ bên bờ tường, mỉm cười, nén giọng xuống với ánh mắt rạng ngời:
"Susie, mi sắp có một món quà đấy. Có mong chờ không?"
Đổi lại là trước kia, chắc chắn Audrey sẽ nói thẳng
"Susie, quà của mi đến rồi này", khiến con chó lông vàng nhận ra cô có thể lấy được vật phẩm chân thật ngay trong phòng.
Điều này rất dễ khiến một kẻ đang miệt mài học kiến thức cơ bản về thần bí học trong thời gian này như Susie đoán được Audrey vừa sử dụng nghi thức ma pháp.
Đổi cách nói thế này, tình huống sẽ biến thành Audrey nhận được lá thư hay tin tức thần bí trong phòng ngủ, xác nhận quà tặng sắp được giao tới, trong chuyện này có rất nhiều khả năng.
Đọc được niềm vui sướng và thái độ chân thành ẩn sâu trong trái tim Audrey, Susie vô thức muốn há miệng ra, lấy hơi chuẩn bị cất tiếng hỏi thăm là quà tặng gì.
Song, nó nhạy bén chú ý tới hầu gái thân cận Annie của Audrey đang lại gần, nên cảnh giác từ bỏ ý định ban đầu.
Nó quay trở lại trạng thái của một con chó bình thường, chậm rãi vẫy đuôi bày tỏ thái độ vui vẻ và mong chờ.
Sau khi cố tình kiếm cớ ra ngoài, Audrey bước vào
"phòng thí nghiệm hóa học" chuyên dành cho mình, lần lượt đặt đặc tính phi phàm Bác Sĩ Tâm Lý và từng món vật liệu phụ trợ lên bàn dài.
"Susie, còn nhớ quá trình điều chế ma dược lúc trước không?" Cô nàng hắng giọng, thẳng lưng, khá hào hứng đóng vai một cô giáo.
Gâu, nhớ rất kỹ!
Susie đã biết quà tặng của mình là gì, vô cùng phấn khởi sủa một tiếng.
Audrey thuận miệng nói:
"Vậy mi thử điều chế cho mình một lần xem."
Susie cúi đầu nhìn vuốt chân, đột nhiên trầm mặc.
Audrey thoạt hơi giật mình, rồi cũng rơi vào im lặng.
Qua vài giây, trước khi con chó lông vàng kịp há miệng ra, cô nàng đã mím môi cười khẽ mà không tỏ vẻ kỳ dị gì:
"Được rồi mà, Susie, không cần phải mở miệng, ta đã biết mi muốn nói gì rồi. Mi muốn biểu đạt mình chỉ là một con chó, không thể nào điều chế ma dược được, đúng không?"
Xấu hổ quá, xấu hổ quá đi… Cùng lúc, Audrey với vẻ ngoài đoan trang nhã nhặn đang che mặt trong lòng.
Gâu! Susie ra sức gật đầu.
Audrey nhân cơ hội xoay người lại, nhanh chóng điều chế xong ma dược Bác Sĩ Tâm Lý.
Trước đó cô nàng đã hỏi Susie, biết rằng nó vừa tiêu hóa xong ma dược vào thứ tư tuần này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!