Dịch giả: nh0ckd255
Kỹ xảo thú vị? Klein vô cùng tò mò.
Neil cười khì khì, nói:
"Tôi đi tuần tra kho vũ khí, vật liệu với tài liệu lịch sử đã. Cậu lấy hai cái cốc trên bàn pha hai cốc cà phê đi, một ly trong đó thả một thứ không tốt, cụ thể là gì thì cậu tự quyết định, hãy phát suy trí tưởng tượng của mình.
Yêu cầu duy nhất là không được lãng phí bột cà phê, đó là loại cà phê đặc sản cao nguyên mà tôi tự xay đó!Vâng." Klein tuy không hiểu Neil định làm gì lắm, nhưng vẫn vui vẻ đồng ý.
Nhìn Neil lấy chiếc chìa khoá bằng đồng mở cửa sắt của kho vũ khí, nghe tiếng bước chân vang lên bên trong, hắn chậm rãi bày cốc ra, xác nhận trong bình có nước nóng.
Klein mở nắp lon mạ bạc ra, dùng muỗng kim loại sáng bóng múc ra mỗi cốc một muỗng bột cà phê đậm mùi hương, sau đó rót nước rồi khuấy tan.
Là một kẻ xuyên việt tới từ cái thời đại phong phú vật chất, hắn chẳng lạ gì cà phê.
Làm xong tất cả, Klein suy nghĩ một lát rồi ngồi xuống, gác chân phải lên, lấy tay cạo một ít đất dính vào đế giày, rồi cho vào cốc cà phê bên trái. Sau đó hắn cẩn thận khuấy một lần nữa, mãi tới khi màu sắc và mùi vị của hai cốc cà phê thoạt trông không có gì khác nhau.
Vài phút sau, Neil vung xâu chìa khoá, đi ra khỏi kho vũ khí rồi đóng cửa sắt lại cái rầm.
Làm xong rồi? Ông ta chuyển đôi mắt đỏ sậm hơi đục về phía Klein đang đối diện với cái bàn.
Xong rồi. Klein gật đầu trả lời.
Neil cười một tiếng, vừa cởi chiếc xích bạc quấn quanh cổ tay vừa ngồi xuống.
Vẻ mặt ông ta nhanh chóng trở nên bình thản, tay trái cầm dây xích đưa lên trên cốc cà phê bên phải, thả sợi dây rủ xuống, chỉ còn tí xíu nữa là viên thạch anh trắng thuần kia chạm vào chất lỏng.
Trong cái an bình khiến người ta thả lỏng, viên thạch anh kia bỗng đong đưa rất nhỏ, mang theo dây xích di chuyển ngược chiều kim đồng với biên độ nhỏ.
"Đây là cốc bỏ đồ không tốt vào."
Neil khẳng định. Không chờ Klein xác nhận, ông ta thu hồi dây xích bạc, cầm cốc cà phê còn lại đưa lên nhấp một ngụm:
"Cậu thích uống cà phê đắng à? Tôi thích thêm một thìa đường với một thìa sữa nữa."
Klein không trả lời, mà tỏ ra rất hứng thú:
"Kết quả bói toán này rất chính xác, là dựa vào viên thạch anh trắng kia à? Là thạch anh trắng chứ?"
"Đây là cách dùng con lắc trong bói toán, hay còn gọi là bói con lắc cảm xạ, dựa theo mối liên hệ giữa thể tinh linh của mình với Linh giới và bầu trời, mượn dùng mấy vật liệu trong tự nhiên để kết nối với linh tính, ví dụ như thạch anh, đá quý và kim loại đặc thù để bói xem vật tốt hay xấu... Quay lại hai cốc cà phê này, lắc theo chiều ngược kim đồ là xấu, thuận kim đồng hồ là tốt, không động là không tốt cũng không xấu.
Cậu có thể viết sự kiện lên giấy, chú ý, là sự kiện chứ không phải vấn đề.
"Neil đặt cốc cà phê xuống, giảng giải kỹ càng. Klein như đang suy nghĩ mà nói:"Chính là không sử dụng câu hỏi ấy hả?Đúng vậy, không thể dùng câu
"Ai đó có đồng ý làm vị hôn thê của tôi không", mà là
"Ai làm vị hôn thê của tôi", viết nó lên giấy, đặt lên mặt bàn, sau đó dùng tay không thuận nắm sợi dây, chú ý, không phải tay thuận.
"Neil cười ha ha, nói:"Lúc này đưa thẳng tay ra, điều chỉnh độ dài của sợi dây, làm cho thạch anh rủ xuống ngay phía trên trang giấy, gần như tiếp xúc với sự kiện mà chúng ta viết ra, sau đó nhắm mắt lại và lẩm nhẩm câu kia bảy lần trong lòng. Sau khi lẩm nhẩm xong thì mở mắt ra xem sợi dây có lắc không.
Nếu không thì tiếp tục nhắm mắt lại, lặp lại quá trình lúc trước cho đến khi nào nó lắc thì thôi.
Klein khẽ gật đầu, hỏi tiếp:
"Ngược kim đồng hồ là"không
", thuận chiều kim đồng hồ là"có?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!