Dịch giả: nh0ckd255
Nhật ký bí mật của Russel Gustav? Russel đại đế?
Quả nhiên chỉ có chuyện như này mới đáng để kẻ ở cấp bậc như ngài Kẻ Khờ chú ý... Audrey đầu tiên là sửng sốt, sau đó phát hiện mình không hề cảm thấy bất ngờ tí nào.
Nghe nói Russel đại đế từng nhìn thấy Phiến đá Khinh nhờn, nghe nói ông ta còn chế tạo ra lá bài bí mật mà bên trong có chứa hai mươi đường tắt của thần, đây là chuyện mà bất cứ vị danh sách cao nào cũng sẽ để ý!
"Nhật ký? Đó là nhật ký?" Arges nhíu mày, bắt được chi tiết này.
Ngài Kẻ Khờ dùng ngữ khí khẳng định thứ mà Russel Gustav để lại chính là nhật ký! Tại sao ngài ấy biết? Ngài ấy xác nhận điều đó như nào? Chẳng lẽ ngài ấy biết cách đọc hiểu
"ngôn ngữ bí mật của Russel"?
Đối với câu hỏi nằm trong dự đoán của Người Treo Ngược, Klein dựa vào lưng ghế, hai tay đan vào nhau, thoải mái trả lời:
"Tạm thời chúng ta coi nó là nhật ký."
Hắn không phủ nhận cũng không khẳng định.
"Nghe nói, ừm, nhật ký của Russel đại đế chỉ dùng chính chữ viết bí mật, hoặc có thể gọi là ký hiệu, mà ông ta phát minh ra?" Audrey nghe đám con cháu quý tộc khác nhắc tới chuyện này, nhưng chưa thấy bao giờ nên cảm thấy rất tò mò.
Đúng vậy.
Arges trả lời qua loa:
"Có người cho rằng đó là một bộ ký hiệu thần bí học duy nhất. Có người thì tin rằng nó là một loại chữ tượng hình. Nhưng mãi tới tận hôm nay vẫn chưa ai tìm ra được cách đọc hiểu chính xác nhất, chí ít là trong phạm vi mà tôi biết."
Nói tới phần sau, anh ta nhìn Klein như đang tìm kiếm sự khẳng định nào đó, hoặc là đang nghi ngờ điều gì đó.
Đó là thứ chữ viết đã bắt nguồn từ bao đời trước, không còn là chữ tượng hình lúc ban đầu, dựa theo cách nghĩ đó của các người làm sao mà phiên dịch ra được... Klein bình thản nghĩ, còn thầm cười nhạo.
Về phần cho là ký hiệu thần bí học thì lại khiến hắn lập tức nghĩ tới cảnh tượng vừa hoang đường vừa buồn cười: Một vị pháp sư tà ác mặc áo choàng màu đen có mũ đã kéo kéo cổ tay áo để lộ đường vân trên cánh tay, nghe nói là ký hiệu có sức mạnh thần bí mà Russel đại đế để lại, đó là hai chữ giản thể màu xanh cực lớn: Đồ ngu!
Klein chậm rãi nhếch miệng cười, tâm tình càng vui vẻ hơn.
Nghe lời miêu tả của Người Treo Ngược, Audrey tỏ ra khó xử:
"Ký hiệu hoặc chữ viết mà chúng tôi đọc không hiểu... Vậy chúng tôi làm sao thuật lại cho ngài ở chỗ này được, thưa Kẻ Khờ? Hay là gửi tới một nơi nào đó?"
Đây đúng là một vấn đề quan trọng... Bây giờ mình còn chưa có con đường để nhận đồ một cách bí mật... Klein không vội trả lời, hai ngón cái trên hai bàn tay đang đan vào nhau của hắn tách ra rồi chạm vào nhau, tách ra rồi chạm nhau.
Rồi hắn nhanh chóng tìm được ý tưởng:
Nếu ta có thể dựa theo ý muốn của mình tạo ra thần điện và bàn ghế ở nơi này, như vậy cũng có thể làm cho người ta có thể trực tiếp in ra những nội dung xuất hiện trong đầu?
Thử một lần xem nào!
Lúc này Audrey và Arges thấy ngài Kẻ Khờ được bao phủ trong màn sương xám dày đặc chậm rãi ngồi thẳng dậy, nói:
Tiểu thưChính Nghĩa
", chúng ta thử nghiệm một lần xem nào. Cô hãy nghĩ tới một đoạn văn, và bức thiết muốn viết nó ra. Ừm, cô cầm chiếc bút máy bên cạnh viết lên trang giấy ấy."
Klein còn chưa nói xong, Audrey đã thấy một tấm giấy da dê màu vàng nâu cùng với một chiếc bút máy màu đỏ sậm xuất hiện trước mặt mình.
Cô ta nghi hoặc và hiếu kỳ cầm bút lên, làm theo lời dặn, tưởng tượng ra một câu thơ mà Russel đại đế từng viết:
"Nếu như đông đã tới, xuân sẽ còn bao xa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!