Chương 27: Bữa tối của ba anh em

Dịch giả: nh0ckd255

Quả là sắc bén... Klein cười ra tiếng, phối hợp với kinh nghiệm phong phú của kiếp trước mà chế giễu một câu:

"Trên thực tế, không có bất kỳ chứng cứ nào cho thấy những vị nhân vật to lớn ấy có não trong đầu."

Hay! Rất là hay! Benson cười ha ha, giơ ngón tay cái:

"Klein, chú còn hài hước hơn cả trước kia."

Anh ta hoãn lại một hơi rồi nói tiếp:

"Chiều nay anh còn phải tới bến tàu, ngày mai mới được nghỉ, đến lúc đó, hừm... Chúng ta cùng đi công ty"Cải thiện Nhà ở thành phố Tingen

"xem bọn họ có căn hộ chung cư vừa rẻ vừa không tệ nào cho thuê không. Còn nữa, phải tới thăm ông Frankie nữa."

"Ông chủ cho thuê nhà?"

Klein nghi hoặc hỏi lại. Chẳng lẽ ông ta có một căn hộ chung cư có vị trí không tệ ở quảng trường?

Benson liếc em trai một cái, buồn cười nói:

"Đừng bảo là chú quên mất cái hợp đồng thuê nhà một năm của chúng ta ấy chứ? Tới giờ mới được sáu tháng."

Klein lập tức giật mình, hắn quả thực quên mất chuyện này! Tuy rằng tiền thuê nhà trả theo tuần, nhưng thuê tới một năm, nếu giờ mà chuyển đi coi như vi phạm hợp đồng, nếu bị đưa lên toà án thì phải sẽ bồi thường một số tiền lớn!

"Đúng là chú vẫn còn thiếu kinh nghiệm xã hội mà."

Benson vuốt nếp tóc, cảm khái một câu:

"Đây là điều khoản mà lúc trước anh cố gắng có được, bằng không ông Frankie chỉ muốn cho ký hợp đồng ba tháng một thôi. Với tầng lớp có tiền mà nói, đám chủ nhà cho thuê thằng một, hai, thậm chí là ba năm để ổn định.

Nhưng với chúng ta, với chúng ta lúc trước và hàng xóm xung quanh mà nói, đám chủ nhà lúc nào cũng nơm nớp lo sợ có người xảy ra chuyện, không đóng được tiền thuê, nên chỉ thích hợp đồng ngắn hạn.Như vậy bọn họ còn có thể thường xuyên xem xét tình hình mà tăng giá.

"Klein bổ sung sau khi kết hợp với mảnh vỡ trí nhớ của nguyên chủ và những gì mình trải qua lúc ở thuê nhà ngày trước. Benson thở dài:"Đây là sự thật tàn nhẫn của xã hội ngày nay. Được rồi, chú không cần lo, chuyện hợp đồng ấy dễ giải quyết lắm. Nói thẳng ra thì chỉ cần chúng ta khất nợ tiền thuê nhà một tuần là Frankie chắc chắn sẽ đuổi chúng ta ra ngoài và giữ lại những thứ đáng giá ngay.

Dù sao chỉ số thông minh của ông ta còn chưa bằng khỉ đầu chó lông quăn, không cách nào nghĩ được những chuyện quá phức tạp.

"Nghe được câu này, Klein đột nhiên nhớ tới câu chuyện về tước sĩ Humphry, bèn nghiêm túc lắc đầu:"Không Benson, anh sai rồi.Sao cơ?Benson không hiểu.Chỉ số thông minh của ông Frankie vẫn cao hơn khỉ đầu chó lông quăn một chút.

"Klein trả lời nghiêm túc. Ngay khi Benson mỉm kiểu tỏ vẻ mình đã hiểu thì hắn bổ sung thêm một câu:"Nếu trạng thái của ông ta còn tốt.Ha ha.

"Benson không nhịn được cười to. Cười xong, anh chỉ vào Klein, nhưng tạm thời không tìm được từ nào để nói, cuối cùng đành phải quay lại chủ đề chính:"Đương nhiên, là thân sĩ, chúng ta không dùng cách thức vô lại đó. Ngày mai chúng ta tới nói chuyện với Frankie.

Tin anh đi, ông ta dễ bị thuyết phục lắm, rất là dễ."

Klein không hề nghi ngờ điều này, sự tồn tại của ống dẫn khí gas chính là minh chứng hùng hồn nhất.

Hai anh em tán gẫu một lát, rồi bỏ chỗ cá còn lại ngày hôm qua vào canh rau dưa. Trong lúc đun thì dùng hơi nước làm mềm bánh mì mạch đen.

Phết bơ lên trên bánh mì, Klein và Benson làm một bữa đơn giản. Nhưng bọn họ ăn rất thoả mãn, dù sao mùi sữa và vị ngọt luôn làm người ta thấy ngon miệng.

Chờ khi Benson ra ngoài, Klein cũng cầm 3 Saule tiền giấy và mấy đồng penny tới chợ Rau diếp và thịt, chi 6 penny mua một pound thịt bò, 7 penny mua một con cá Tasok tươi và ít xương.

Ngoài ra hắn còn mua các thứ như khoai tây, đậu phụ, củ cải trắng, đại hoàng, rau diếp, củ cải cùng với mấy gia vị nấu ăn như cây hương thảo, húng quế, thì là và mỡ.

Trong lúc mua đồ, hắn vẫn cảm nhận được có người đang theo dõi, đang nhìn chằm chằm mình, nhưng chưa hề tiếp xúc gì.

Vào tiệm bánh mì Slin một lúc, Klein về nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!