Dịch giả: nh0ckd255
Vì sao? Nghe Dunn nói như vậy, lòng Klein lập tức dấy lên sóng to gió lớn, theo bản năng bật thốt ra.
Người phi phàm sẽ có tai hoạ ngầm rất nghiêm trọng? Thế cho nên người phi phàm chuyên xử lý các sự kiện tà dị trong cơ quan thẩm phán trong các giáo hội sẽ rất dễ xảy ra vấn đề?
Dunn Smith bước vào toa xe, ngồi ở vị trí phía trước, vẻ mặt và ngữ khí vẫn bình thường:
"Đây không phải chuyện cậu nên biết, cũng không phải chuyện cậu có thể hiểu được, trừ phi trở thành một thành viên trong bọn tôi."
Klein câm nín, ngồi xuống theo, nửa buồn cười nửa không hiểu mà hỏi:
"Không biết rõ thì sao có thể quyết định gia nhập được?"
Mà không gia nhập thì không cách nào hiểu được, đây là một vòng tuần hoàn cụt...
Dunn Smith lại lấy tẩu thuốc ra, đưa lên chóp mũi hít vào một hơi:
"Đại khái là cậu hiểu lầm, thành viên của chúng tôi bao gồm cả người làm công việc văn phòng."
"Nói cách khác, chỉ cần trở thành nhân viên văn chức của các anh là có thể biết đến những bí mật liên quan, biết rõ tai hoạ ngầm và những nguy hiểm có khả năng gặp phải của người phi phàm, sau đó suy xét xem có nên trở thành người phi phàm không?"
Klein vừa sửa sang lại suy nghĩ, vừa diễn đạt lại ý của đối phương theo cách của mình.
Dunn cười nói:
"Là như vậy. Trừ một điểm, đó là không phải cậu suy xét trở thành người phi phàm là nhất định có thể trở thành người phi phàm. Về phương diện này các giáo hội lớn đều nghiêm khắc như nhau."
Không nghiêm khắc mới kỳ quái... Klein oán thầm, dùng động tác tay nhằm nhấn mạnh:
"Vậy nhân viên văn chức thì sao? Cũng rất nghiêm khắc chứ?"
"Nếu như là cậu thì chắc là không có vấn đề gì." Dunn nhắm hờ đôi mắt, mặt mày giãn ra mà ngửi tẩu thuốc, nhưng không hề châm lửa.
Vì sao? Klein lại nghi hoặc. Cùng lúc đó hắn tự chế giễu mình trong lòng: Chẳng lẽ là do ta đặc biệt, do có quầng sáng của kẻ xuyên việt, tựa như đom đóm trong đêm nên rõ ràng như thế, xuất chúng như thế?
Dunn mở đôi mắt khép hờ, đôi mắt xám ấy vẫn sâu thẳm như lúc trước:
"Thứ nhất, có thể sống sót trong chuyện như thế này mà không cần chúng tôi giúp đỡ, điều này nói rõ cậu có ưu điểm mà người khác không có được, ví dụ như may mắn. Mà người may mắn thì luôn được chào đón."
Thấy vẻ mặt có vẻ nghệt ra của Klein, anh ta khẽ cười, nói tiếp:
"Được rồi. Cậu cứ coi như đây là nói theo kiểu hài hước đi. Thứ hai, cậu tốt nghiệp hệ lịch sử của đại học Hoy, đây là điều mà chúng tôi rất cần.
Tuy rằng thái độ của Lurmi, một tên tín đồ của chúa tể Bão Táp với phụ nữ khiến người ta ghét, nhưng hắn có quan điểm sắc bén về xã hội, nhân văn, kinh tế và chính trị. Hắn từng nói rằng, nhân tài là nhân tố mấu chốt cho việc giữ vững ưu thế cạnh tranh và phát triển tốt đẹp.
Về điều này thì tôi rất tán đồng.
"Thấy Klein khẽ nhíu mày, Dunn tiện thể giải thích:"Có lẽ cậu sẽ tưởng tượng ra được rằng chúng tôi thường xuyên tiếp xúc với các tài liệu lịch sử và đồ vật ở kỷ thứ tư, thậm chí là trước đó. Không ít tà giáo cùng đám dị đoan luôn muốn có được sức mạnh từ những thứ này. Đôi khi bản thân chúng nó cũng gây ra những chuyện kỳ dị và đáng sợ.
Ngoài những người phi phàm ở lĩnh vực đặc thù, phần lớn bọn tôi đều không giỏi việc học tập, hoặc có thể nói là đã quá tuổi rồi.
"Nói tới đây, Dunn Smith chỉ vào đầu mình, khoé miệng khẽ nhếch như đang tự chế giễu:"Những tri thức buồn tẻ, nhàm chán ấy luôn khiến người ta buồn ngủ, cho dù là Kẻ Không Ngủ thì cũng không cách nào kháng cự được.
Hồi trước chúng tôi thường hợp tác với các nhà lịch sử học và khảo cổ học, nhưng làm vậy thì có khả năng bị tiết lộ thông tin bí mật ra ngoài, cũng có thể đưa các vị giáo sư hoặc phó giáo sư vào cảnh ngộ không ổn.
Cho nên có một nhân sĩ chuyên nghiệp gia nhập làm thành viên của chúng tôi là chuyện tốt khó mà từ chối được.
"Klein khẽ gật đầu chấp nhận cách nói này của Dunn, tư duy bắt đầu phát tán:"Vậy lúc trước sao các anh không trực tiếp, ừm, đào tạo một ai đó?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!