Địa Phủ Tiền Thai Tiếp Đãi Xử
(Quầy lễ tân Địa Phủ)
☆49, Mặt ai đen nhất
Bọn họ không có giỡn, nếu đã xác định nơi này là một "trò game PC", vậy quy tắc của game sẽ trở thành quy tắc của tiểu thế giới. Biết được quy tắc của game còn quen biết với bọn họ, ở đây chỉ có mỗi Sở Úc thôi!
Ai có thể ngờ được một giây trước còn nổi giận mắng người ta mê chơi game bỏ bê việc tu hành, một giây sau đã phải nhờ vã người ta rồi, các đạo trường chỉ có thể lấy ra định lực ngộ đạo để bình ổn lại cảm xúc bản thân, miễn cho mình quá mức xấu hổ ở trước mặt tiểu bối.
Trong ánh mắt cuồng nhiệt của các trưởng bối, Sở Úc đổ mồ hôi như thác:
"Bình tĩnh! Trò chơi này không thể nóng nảy, nó là game giải đố! Tìm được bí ẩn mới là mấu chốt!"
Giây kế tiếp đạo trưởng và hòa thượng đã đứng thẳng dậy, tiên phong đạo cốt, dáng vẻ trang nghiêm.
Bọn họ tuy rằng không chơi game, nhưng vẫn hiểu được mặt chữ —— nếu là giải đố, vậy không có khả năng vừa mở màn 3 giây đã trực tiếp thả con boss trâu bò nhất ra, game như vậy gọi là game diệt tuyệt, nhịp điệu giai đoạn đầu khẳng định là rất chậm, để bọn họ có thể thích ứng được.
Nguyên nhân tiểu thế giới như vậy xuất hiện có rất nhiều, sau khi tiếng chuông dừng lại, cả giáo đường quả thật không hề thay đổi, không có quái vật các thế hệ trước tưởng tượng ra rơi từ trên trời xuống, bởi vậy mọi người đều bình tĩnh lại, bắt đầu tra xét xung quanh, Lục đạo trưởng cũng bắt đầu phụ trách giải thích cho mấy "người trẻ tuổi
". Cần có trưởng bối chú ý nhắc nhở chỉ có Sở Úc và gã đồ đệ hống hách cáo mượn oai hùm bên cạnh Lưu thiên sư, nhưng đồ đệ của Lưu thiên sư chỉ dám khoe khoang với hai"tán nhân dân gian
"như Tần Phong và Tạ Kỳ Liên thôi, đối với Lục Lân có xuất thân chính thống là đếch dám hó hé gì. Lục Lân nói:"Khái niệm cơ bản các cháu cần phải biết: Bên trong động thiên tự có nhật nguyệt, thời trước động phủ của thượng tiên có thể là đặt ở nơi động thiên phúc địa; một địa phược linh mạnh mẽ chưa hoàn thành được ước nguyện có thể ảnh hưởng cả một vùng, khiến nơi đó biến thành tiểu thế giới; thậm chí quỷ vực do tà thuật cấu thành cũng miễn cưỡng xem như vậy.
Chúng vô cùng kỳ quặc hơn nữa không giống nhau, nhưng tất cả tiểu thế giới đều có ba quy tắc chung, các cháu ai biết?"
Ông ta như một người thầy thích đặt câu hỏi trên lớp, kết hợp với sự ôn hòa tự có, ngay cả "sinh viên kém" như Sở Úc cũng chịu giơ tay: "Cháu biết, một là, tiểu thế giới vẫn phụ thuộc vào thế giới thật, không thể làm trái ý chí Thiên Đạo, ví dụ như Mặt Trời mọc ở phía Đông lặn ở phía Tây là thiết luật, như vậy tiểu thế giới không thể cưỡng ép Mặt Trời mọc ở phía Tây lặn ở phía Đông được."
Lục Lân vui mừng gật đầu: "Rất tốt, hai đâu?"
Đồ đệ của Lưu thiên sư họ Mã, lần này gã vắt giò lên cổ giành trả lời: "Quy tắc của tiểu thế giới có thể tương đối độc lập, giống như bây giờ, trò chơi điện tử nếu hình thành tiểu thế giới, vậy cách chơi của nó sẽ trở thành quy tắc của tiểu thế giới này."
"Tiểu Mã trả lời cũng không tệ.
"Lục Lân lần thứ hai gật đầu tán thành, gã đồ đệ họ Mã liền dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Tạ Kỳ Liên, Tần Phong trên danh nghĩa là trợ thủ Tạ Kỳ Liên đang dạy, nên bị gã làm lơ. Tạ Kỳ Liên phối hợp cười cười, người mới nên có thái độ khiêm tốn:"Ba là, tiểu thế giới đều có căn nguyên, ví dụ như động phủ của thượng tiên là thượng tiên dùng phép thuật mở ra, Thiên Đạo không tự tạo ra tiểu thế giới được, mỗi một động thiên hình thành, đằng sau đó đều có một ý thức."
Cậu vừa dứt lời, Tần Phong lập tức hiểu ý, đưa ra suy luận:
"Thế nên tiểu thế giới chúng ta đang ở, người hoặc phi nhân loại tạo ra nó nhất định có liên quan tới trò chơi (Huyết Nhãn), mới có thể cụ thể hóa nó thành một thế giới game. Khả năng đơn giản nhất là nơi này từng chết một người liên quan rất mật thiết với trò chơi này, chấp niệm không tan, tạo thành giới vực đặc biệt."
Nhưng, chơi game có thể có chấp niệm gì?
Vừa chơi vừa lạy, đánh mãi không thắng à?
Cũng không phải không thể, Tần Phong sờ cằm, anh hoài nghi Sở Úc dẫn anh đánh bảng, nếu còn thua nữa, chấp nhất phải dẫn Hắc Vô Thường lên bảng kim cương của cậu ta chỉ sợ có thể biến thành chấp niệm chết cũng không tan...
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Đáng tiếc, Hắc Vô Thường quá đen, đánh 5V5, mỗi lần bắt cặp đối thủ ít nhất có một tuyển thủ, đồng đội ít nhất có một tay đào binh bật auto, Sở Úc suýt nữa bị tra tấn thành oán linh.
Gã đồ đệ họ Mã bên kia phản bác: "Nói chắc quá hen, khách sạn này là bối cảnh nguyên hình trong game mà, không nhất định cần người."
"Sai rồi."
Lục Lân chỉ ra,
"Kiến trúc giống nhau không có tác dụng gì, cho dù kiến trúc sinh ra linh thể, ý niệm trên đó cũng là do người ban cho, nơi có người ở sẽ có nhân khí, một ngôi nhà bị bỏ trống trong thời gian dài sẽ nhanh chóng tan hoang, chính là đạo lý này. Thế nên căn nguyên của hiện tượng đặc biệt này, cuối cùng nhất định có liên quan tới người đặc biệt nào đó."
Thấy gã bị chỉ sai, Sở Úc đắc ý vô cùng, trực tiếp viết hẳn lên mặt, thậm chí còn tránh tầm mắt của Lục Lân giơ ngón giữa lên với gã, nhìn bỉ ổi lắm, khiến Tiểu Mã giận đến nghiến răng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!