Chương 4: Chết cũng ngạo kiều

- Edit: YuuChan9

- Beta: EllieKashina

Mạc Thiến trong phút chốc bỗng hiểu ra.

Trường học bọn cô, mỗi năm đều dùng bài thi, sách luyện tập giống nhau, trên lớp làm bài thi, bài tập lúc nào cũng là về nhà làm sách luyện tập, sau đó lúc lên lớp, thầy cô cũng giảng qua đề thi trong sách luyện tập.

Đây là việc biến thái nhất, lúc phát sách luyện tập, đáp án phía sau toàn bộ đều phải xé toang, giao cho thầy cô, phần đáp án còn được viết tên lên, thầy cô đưa cho hội học sinh kiểm tra xem có thiếu vài tờ hay không?

Mạc Nhan muốn bài thi và sách luyện tập của cô, chờ khi thi, nó trực tiếp mang đi sao chép, không cần chép quá nhiều, cam đoan đủ tiêu chuẩn đi lên.

Có nhớ lúc trước khi nó năm nhất, trực tiếp đem sách luyện tập của cô đi giao nộp, đến cả sao chép cũng lười chép, đến về sau, bị mời phụ huynh vài lần, bởi vì bản chính sách bài tập đều đã viết xong, lớp của nó mới chỉ học có mấy tiết đâu.

Mạc Nhan cũng có chủ ý, bị mời phụ huynh, trực tiếp đi tìm Mạc Thiến năm hai, đi tới liền nói: "Ban chủ nhiệm muốn mời phụ huynh, chị đi một chuyến đi. "

Mạc Thiến lúc đó cảm thấy lờ mờ, cuối cùng cũng không đi, lại náo đến Mạc mẹ cuối cùng cũng biết chuyện này.

" Đừng cho nó mượn nữa, đem sách luyện tập ném đi. " Mạc mẹ lập tức nói.

" Đừng a, thật đáng tiếc! "

" Kia thứ phế phẩm, một cân cũng không đáng mấy xu. "

Mạc Nhan liền trong túi áo lấy ra 15 đồng tiền, dốc sức chụp lấy mặt bàn, hào hùng hô: " Trong phòng chị có bao nhiêu sách em lấy hết. "

Mạc mẹ bị thái độ Mạc Nhan chọc cười, cuối cùng vẫn là kiên trì: " Ngày mai con đừng ra ngoài chơi, cùng chị con học kèm. "

Mạc Nhan vô cùng không tình nguyện.

" Cái đó... " Lúc này Cố Thù dè dặt cẩn thận mở miệng, gặp mọi người đều dừng lại hoạt động hướng xem anh, rồi mới lên tiếng: " Ghi chép có thể cho tôi* mượn sao. "

*tôi: để Cố Thù xưng tôi với Mạc Thiến, đơn giản là cảm thấy Cố Thù thích Mạc Thiến, chắc chắn trong lòng một chút cũng không tình nguyện xem Mạc Thiến như chị đâu. o(* 3 *)o

" Được a! " Mạc Thiến lập tức đáp ứng: " Cơm nước xong, cậu tới phòng tôi, tôi tìm cho cậu. "

" Được. "

Cơm nước xong, Mạc Nhan đi vào phòng Mạc Thiến, muốn cướp lấy những sách luyện tập kia, lại bị Mạc mẹ túm cổ ném ra phòng bếp, cho hắn rửa chén.

Cố Thù nhăn nhăn nhó nhó, vẫn là đi vào phòng Mạc Thiến, vào trong liền đứng tại cửa, xem cô tìm đồ.

Phòng Mạc Thiến không lớn, vào trong liền ngay lập tức thấy giường, trên giường chất thành đống gấu bông, mắt liền nhanh không tìm ra chỗ ngủ. Khăn trải giường của cô là mẹ mua, cuộn sóng cuốn tiểu kim ngư, xem ra rất ấu trĩ.

Cô sau khi rời giường, chăn mền còn chưa chỉnh lý, cộng thêm lúc thay đồ, quần áo đều vất vưởng ở dưới đất, còn có nội y, làm cô vội vàng thu lại.

Cái gọi là thu lại, chính là dùng chăn mền che đi những quần áo kia.

Ngoài ra, trong phòng còn có một cái giá sách bằng thủy tinh trong suốt, để toàn là món nhỏ hàng mỹ nghệ cùng thư, trên thủy tinh còn dán bưu thiếp của nữ chiến sĩ xinh đẹp. Bên cạnh là một cái cửa sổ, dưới cửa sổ là bàn học, phía trên để đủ lại vật nhỏ.

Thời điểm đó cô thích dùng giấy gấp sao, hoặc là dùng mảnh dài ống nhựa gấp thành, thủ nghệ không kém, còn làm thành mấy hủ. Nơi cửa sổ còn treo chuông gió cùng ngàn con hạc giấy, xuyên thành chuỗi hạc, phía dưới chuông, có giá đỡ, bị cô quấn thành từng vòng màu sắc, xem ra thập phần tinh xảo.

Cô lập tức chỉ chỉ những thứ đó: " Đều là tôi làm, có lợi hại không? "

Cô còn chờ anh khen cô thật khéo tay, kết quả anh xem liền nhăn nhăn, khẽ hừ một tiếng: " Này là lãng phí rất nhiều thời gian đi? "

Tâm tình cô lập tức không tốt, bĩu môi, đến trước kệ sách kiếm notebook, cô nhớ được, cô trước giờ cũng không đem đồ ném loạn, vật tốt đều không nỡ vứt bỏ, lưu lại làm kỷ niệm, làm nhà cô càng thêm chật trội.

Lúc cô kiếm đồ, anh đi vào, cầm lên một cái chai thủy tinh, lắc lắc, bên trong chai đầy những ngôi sao trời làm bằng ông nhựa, nhìn kỹ một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!