Chương 38: Tham muốn chiếm hữu của Cố Thù

Edit: Niệm phu nhân

Beta: Cải Trắng

Gần tháng mười hai, trường học tổ chức buổi liên hoan cuối năm. Mạc Thiến là ủy viên tuyên truyền văn nghệ, bận miễn phải bàn.

Mỗi ngày, sau giờ nghỉ, ăn trưa xong cô phải đến cao trung năm hai tìm Thẩm Thiếu Dĩnh. Sau đó đi theo giúp đỡ anh, xem thử bảng sắp xếp thứ tự tiết mục, kiểm tra thử ai là người phụ trách nó, sau đó đi hối thúc những lớp chưa đăng kí tham gia là mau nghĩ ra sẽ tham gia tiết mục gì, vì đây là phong trào của trường, lớp nào cũng phải tham gia cả.

Đi theo Thẩm Thiếu Dĩnh ngoài cô ra còn có Lưu Tiếu Tiếu, và một thành viên khác của hội học sinh, Minh Nguyên Sáng, lo phần thưởng cho tiết mục văn nghệ.

Anh Đế cao trung rõ ràng rất giàu có, lại không chịu chi phần thưởng, yêu cầu học sinh phải tự đi vận động tài trợ để có phần thưởng. Điều này để rèn luyện cho học sinh tính tích cực trong công việc.

Nghe đâu, trong khi liên hoan cuối năm, trường học sẽ có ba phần thưởng để phát cho ba học sinh xuất sắc nhất, còn đó là gì thì giờ không ai biết cả.

Mạc Thiến đi lên tầng ba, chạy chầm chậm đến khu lớp 11, vừa đến cửa đã thấy có người đá bóng ra ngoài cửa. Bóng đập vào bức tường đối diện, để lại trên đó dấu ấn tròn của bóng rõ ràng.

Cô giật mình, nhìn bóng từ từ lăn lại vào phòng học mới từ từ nhìn vào bên trong, đã thấy Thẩm Thiếu Dĩnh và một số bạn khác đang đá bóng, cô vẫy vẫy tay với anh.

"Anh Thẩm"

Thẩm Thiếu Dĩnh nhìn thấy cô, lập tức đỉnh đạc nở nụ cười, gọi cô vào bên trong.

"Tiểu Thiến hả, vào đi em, nam sinh của ban anh chờ em nửa ngày rồi đó. Không thì lần sau em mang theo cơm đến chỗ bọn anh ăn luôn đi, một đám lúc nào cũng sẵn sàng giúp em lấy cơm"

"Anh khách sáo rồi"

Mạc Thiến đáp rồi đi theo anh vào lớp. Thật ra trước kia khi anh ta diễn thuyết, Mạc Thiến chỉ quan tâm đến bài nói của mình, lo lắng làm sao nói tốt nhất mà thôi, không chú ý mấy đến những người khác nói gì. Sau này nhìn thấy Thẩm Thiếu Dĩnh, cô mới kinh ngạc một đỗi. Đời trước cô biết người này, nhưng không quan biết gì anh.

Thẩm Thiếu Dĩnh là một người thành công muộn, không giống cô có vẻ ngoài xinh xắn, nên được tìm ra sớm lăng xê vào làng giải trí. Anh ta là một người hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân, tham gia rất nhiều cuộc thi ca hát, đạt nhất mới một lần thành danh, nhóm fan thường gọi anh là Thẩm Thiếu.

Năm anh thành danh, Mạc Thiến đã 22, còn anh 23 tuổi. Một năm sau, Mạc Thiến gặp chuyện phải ra nước ngoài định cư, vẫn xem microblog, đã thấy Thẩm Thiếu Dĩnh được phong là ca thần, danh tiếng rất nổi bật. Sở dĩ khi ấy chú ý anh, chẳng qua là vì cùng trường. Không ngờ, đời này có thể quen biết anh ta sớm như vậy.

Với người có giọng hát ma chê quỷ hờn như Mạc Thiến, người có giọng hát hay, đều là thần...

Thẩm Thiếu Dĩnh hình tượng khác với Cố Thù hay Mạc Nhan. Cố Thù tuy rằng về sau sẽ còn cao thêm nữa, nhưng vẫn giữ được thân hình khá gọn gầy, mặt trái xoan, vẻ mặt lịch sự, khí chất thanh lãnh, toàn thân là hương vị cấm dục. Mạc Nhan sau khi lớn lên, gương mặt tinh xảo, mà đẹp nhất là lúc cậu hóa trang thành gái không nhận ra nổi. Vì vậy, cậu thuộc loại "hoa mỹ nam" trong truyền thuyết.

Thẩm Thiếu Dĩnh có lông mày kiếm đậm, đôi mắt rất xinh đẹp, mắt hai mí rõ ràng khiến bao cô gái ghen tỵ kết hợp với mũi cao và đôi môi mỏng. Gương mặt góc cạnh rõ ràng, khí chất oai hùng, chỉ cần hơi chau mày, lộ ra một khí chất rất nam tính.

Trong trí nhớ, trước khi cô trọng sinh, Thẩm Thiếu Dĩnh có ra một album mới. Bìa album là một người đàn ông, tóc ngắn gọn gàng thanh sảng, hơi ngẩng đầu, đôi mắt khẽ nheo, môi khẽ nhếch. Trên người mặc một áo sơ mi chưa cài cúc, lộ ra một ít da thịt, nhìn vào chỉ thấy cuồng dã.

Cô cảm thấy rằng, anh ấy đi diễn phim sẽ hợp với khí chất của tướng quân, thân hình uy uy lẫm lẫm, mặc vào người khôi giáp nặng, thân mình như cây tùng đứng thẳng. Người chiến sĩ, màu da ngã về màu lúa mì, bàn tay hơi thô ráp. Anh cầm trong yên cương cưỡi ngựa, chém chém giết giết, gió thổi cỏ bay...

Nhưng mà, hình tượng như vậy mà trong thời điểm cao trung, hợp với hình tượng đại ca của trường học hơn. Chẳng khác gì tên côn đồ...

Thẩm Thiếu Dĩnh nhà giàu có, bối cảnh cũng rất lớn. Mỗi lần họp phụ huynh, đều là lãnh đạo nhà trường đi ra chào đón nhà của anh, cũng đủ thấy gia thế của người kia thế nào.

Anh từ nhỏ học võ, nghe đâu còn đến Thiếu Lâm Tự học một lần nữa. Rõ ràng là một người học võ, lại thích ca hát, mà còn ca hát cấp bậc thần nữa.

Trong trường học, không ít người nhìn thấy lớp của Thẩm Thiếu Dĩnh như lớp của côn đồ, không ai muốn trêu chọc lớp này cả. Cũng là vì Thẩm Thiếu Dĩnh có trong nhóm này, trong trường học mặc sức . Hội học sinh dự tuyển cũng chắc chắn lấy được phiếu bầu.

Chẳng qua mới tiếp xúc mấy ngày, Mạc Thiến lại cảm thấy anh là một người rất tốt để làm bạn.

"Anh hỏi thầy rồi, ngày 25 sẽ duyệt sơ qua, yêu cầu phải có mấy tiết mục để biểu diễn trong liên hoan cuối năm, nhưng mà toàn bộ lễ không được quá hai tiếng rưỡi... hơn nữa..."

Thẩm Thiếu Dĩnh đang nói, bỗng nhiên hạ giọng nói nhỏ với cô.

"Lãnh đạo của trường nói là, trong lúc diễn tập, lãnh đạo trường sẽ không tham dự, chúng ta phải tự tuyển chọn"

Mạc Thiến biết là lãnh đạo trường nói chuyện rất dài dòng mà không thể làm gì được, chỉ than thở một hơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!