Edit: Niệm phu nhân
Beta: Cải Trắng
"Trong nhà con bé muốn xây sân golf? Ở chỗ nào?"
Mẹ Mạc hỏi, như thể đã động lòng. Dễ hiểu thôi, chuyện có thể kiếm tiền như vậy, không thể không động lòng. Mạc Thiến nghe xong biết có biến, lập tức nói tiếp.
"Gần Hồ Truân"
"Đó là chỗ nào?"
Mẹ Mạc lại nói. Dường như chỗ này mẹ Mạc chưa bao giờ đến nên không biết chỗ này.
"Gần trên đường đến quân doanh"
Mẹ Mạc nghe xong liền nhíu mày.
"Quân doanh bình thường xây dựng ở ngoại ô là nhiều, không phải khu dân cư sinh sống. Vì trong lúc huấn luyện sẽ làm phiền dân xung quanh, còn có máy bay nữa. Nếu gần tới quân doanh thì sao cứ khăng khăng mở sân golf? Họ nghĩ gì vậy?"
"Nhà mình là dân đen không biết gì, nhưng họ có tin tức của mình. Nghe đâu năm 2008 có thế vận hội Olympic, nhờ có việc này nên nhà nước quy hoạch lại quy mô lớn, vừa sửa cơ sở hạ tầng, vừa sửa đường xá. Còn mở thông quốc lộ với Hồ Truân nữa, nghe đâu xây đường cao tốc. Với cả Hồ Truân nằm trên đường đến doanh trại thôi, chứ không phải nằm gần đó đâu mẹ"
Mạc Thiến không kịp ăn, nói gấp. Mẹ Mạc nghe rất nghiêm túc, khi cô giải thích như vậy cũng hiểu được phần nào. Thường người làm ăn sẽ biết được một số tin tức, có thể biết đường chỗ nào có tiềm năng để đầu từ, khai phá, trước kia chỉ có trung tâm thành phố là đông đúc xa hoa, bây giờ những đường khác xung quanh cũng dần phất lên. Rất nhiều nơi xây chung cư, giá phòng cũng lên rất nhiều, từ từ xa hoa.
Mạc Thiến nhìn thấy mẹ Mạc đang suy nghĩ, thì bổ sung thêm.
"Còn nữa, một thời gian sau ở Hồ Truân sẽ xây một trường đại học. Con nghe ở đó đang đấu thầu xây trường rồi, nếu có trường thì sẽ xây thêm chung cư, như kí túc xá của sinh viên. Với cả chỗ đó cảnh đẹp nữa, giao thông sau đó thuận lợi, nếu sây sân golf rất tốt đó mẹ"
"Ý của con là sao?"
Mẹ Mạc hỏi phần quan trọng nhất.
"Chúng ta biết tin này đầu tiên, người khác không biết. Hiện nay chỗ đó vẫn còn là nông thôn, nó không có nhà trọ hay gì hết, không phân biệt giá cả nên mua nhà bây giờ rất rẻ. Mẹ nghĩ đi, bây giờ mình mua nhà, một nhà có sân vườn rộng được tầm mấy trăm mét vuông, đến lúc đó bồi thường gấp mấy lần tầm hơn sáu nghìn. Một vạn mua nhà, bán đi được mấy trăm vạn.
Mẹ Mạc nhìn sâu vào mắt Mạc Thiến, không nhịn được đả kích.
"Tính toán như vậy không đúng đâu, sân nhà và phòng ốc hay đất cày có khoản bồi thường khác nhau"
"A??? Không giống nhau?"
"Ừ, hai năm trước mẹ có làm một hạng mục là tính khoản bồi thường để kí hợp đồng, phải điều chỉnh hơn ba tháng trời. Nghe đâu là trước đó đất rẻ xây nhà nhiều, lúc sau có người tới muốn xây thành studio. Có chỗ thì phải có khoản bồi thường, có chỗ thì người ta đền bù bằng nhà ở cộng thêm một ít tiền trấn an"
Mạc Thiến nghe xong lờ mờ, cô nghe thì biết vậy thôi giờ nghe mẹ nói thì cũng không hiểu ra sao cả.
"Hơn nữa nhà ở nông thôn muốn bán không như con nghĩ đơn giản vậy đâu. Đất có thể mua bán tự do, tất cả những người nông thôn có thể mua bán đất. Nhưng mà trên hợp đồng có một điều khoản là, về sau nếu có quy hoạch sẽ được bồi thường nhà, nếu không sẽ có phí tổn là 500 vạn. Dù sao quy định là quy định, buôn bán không dễ kiếm lợi như vậy.
"Phức tạp vậy sao?"
Lúc này, mẹ Mạc lại tiếp tục giải thích.
"Con nghĩ hay lắm, mua được một căn nhà tốt thì sẽ được tiền bồi thường sao? Nhưng con không nghĩ có bao nhiêu lần đàm phán giải tỏa thất bại không? Rất nhiều hộ vị cưỡng chế, sẽ bán một chút, nhưng mà đem giá đẩy lên trời khiến nhiều nhà đầu tư muốn bỏ của chạy lấy người. Lỡ như Bạc Cách trong nhà chỉ tính thế thôi, nhà mình mua một căn nhà ở nông thôn chẳng lẽ cứ để đó?
Nếu chỗ đó không giải tỏa thì căn nhà sẽ không có giá trị gì nữa"
"Không đâu!"
Mạc Thiến sống lại một đời, cô nhớ rõ sau này khu đó sẽ giải tỏa, Bạc Cách cũng là cổ đông trong hạng mục sân golf đó, nhưng giờ cô không có cách nào nói cho mẹ hiểu được vì vậy hơi nhức đầu, không biết khuyên thế nào.
"Vì sao không được?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!