Chương 3: Gặp lại bạn trai cũ

- Edit: YuuChan9

- Beta: EllieKashina

" Chị đừng cho rằng chị hối lộ Cố Thù, cậu ấy sẽ giúp chị một tay! Cố Thù nhà chúng ta thiết diện vô tư, mặc kệ chị biết không? Mặc kệ chị! "

Mạc Nhan quả nhiên là Mạc Nhan, một chút tình cảm cũng không có, Mặc Thiến đứng trước mặt nó, đem bằng hữu của nó trêu trọc đến mức độ này, nó cũng không biết, cô chỉ có thể âm thầm một mình thương tiếc thật sâu a.

Tình cảm thấp như vậy, khó trách lúc trước bị nữ nhân lợi dụng, gây ra nhiều thị phi.

Mạc Thiến giơ que kem lên, cười híp mắt nhìn Mạc Nhan, lúc muốn nói ra cái gì, thì có một người khác xuất hiện trước mắt.

" Mọi người làm gì ở đây? Mua sắm sao? " Thanh âm của thiếu niên này rất thanh thúy, cũng rất êm tai, ôn nhu, nhẹ nhàng như tơ lụa lông chim, có thể lọt vào tai người, không những làm lỗ tai cảm thấy ngứa, mà ngực cũng một mảng nhẹ nhàng.

Bây giờ, Mạc Nhan mới bắt đầu chào hỏi: " Lương Ngữ ca ca, anh mới đi chơi bóng rổ về hả? "

Tô Lương Ngữ mặc áo cầu thủ, tóc ướt sủng, trên người có chút ướt, vừa nhìn là biết mới vận động trở về.

Hắn nhìn Mạc Nhan cười một tiếng, " Ân ", sau đó nhìn sang Mạc Thiến đang muốn cho Cố Thù ăn kem, trên mặt như cũ vẫn giữ nét cười, chính là nét cười trong ánh mắt đã biến mất tự lúc nào. Hắn biết Cố Thù, còn cùng Cố Thù nói qua mấy câu, chẳng qua là ngẫu nhiên chạm mặt, khách sáo với nhau, chứ không hề quen thuộc chút nào.

Trong ấn tượng của hắn, Mạc Thiến cùng Cố Thù không hề thân thiết.

Hiện tại, bộ dáng của bọn họ giống như rất thân mật, cô trước kia, ngược lại, thường xuyên thân mật với hắn như vậy.

Mạc Thiến cuối cùng cũng đưa que kem cho Cố Thù, đi đến trước đống đồ đã mua, xách lên một quả dưa hấu, lại xách thêm đồ ăn vặt vừa mua, chỉ huy Mạc Nhan: " Nhan Nhan, em xách quả dưa hấu còn lại, chúng ta nhanh trở về, hôm nay trời nóng, đi chậm kem chảy mất. "

" Em còn phải ăn kem, như thế nào lại phải mang nhiều như thế? " Mạc Nhan kháng nghị.

" Đường về cũng không còn xa, không phải lo nhiều như vậy đâu? "

Thời điểm này, Tô Lương Ngữ đi đến trước mặt bọn họ, cười nói: " Anh giúp bọn em mang về, dù sai hiện tại anh cũng không có việc gì làm. "

" Không cần tới anh, anh mau về nhà đi. " Mạc Thiến một chút cũng không cảm kích, cũng không nhìn hắn một cái, trực tiếp đuổi hắn đi.

" Không có việc gì, không cần khách khí với anh. "

" Ai khách khí với anh, nói không cần anh giúp là không cần. " Mạc Thiến đột nhiên lớn tiếng, tựa hồ còn mang theo tức giận, làm Tô Lương Ngữ sững sờ, lúng túng cười, lui về phía sau một bước, lại liếc nhìn cô một cái, có vẻ như là đang xem xét sắc mặt của cô.

Cô không nói, xách đồ lên đi.

Tô Lương Ngữ nhìn qua Mạc Nhan, dùng khẩu hình để hỏi: " Chị của em bị làm sao vậy? "

" Không biết, có bệnh đi? Đầu óc của chị quá không bình thường. " Mạc Nhan nhỏ giọng trả lời.

" Mạc Nhan, chị nghe thấy! " Mạc Thiến đột nhiên gọi lại một câu, dọa cho Mạc Nhan rụt đầu lại, lập tức nhìn Tô Lương Ngữ cười khổ, xách đồ rồi đi theo cô.

Tô Lương Ngữ chỉ có thể đứng tại chỗ, nhìn bọn Mạc Nhan ba người rời đi, chờ một lát, Mạc Thiến cũng không quay đầu lại nhìn hắn, hắn liền la lên: " Thiến Thiến, cuối tuần cùng nhau đi mua sách tham khảo cho Cao nhất* đi? "

*Cao nhất: Trung học phổ thông năm nhất.

" Không đi. " Mạc Thiến nói lại một câu, cũng không quay đầu lại, ngược lại bước nhanh hơn lúc trước.

Tô Lương Ngữ mang vẻ mặt không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cuối cùng chỉ có thể thở dài một tiếng, vào tiệm bán lẻ mua chai nước khoáng.

Cố Thù luôn luôn nhìn theo bọn Mạc Thiến, từ đầu đến cuối, vừa ăn kem, chị em hai người đi, anh cũng đi theo, lúc sắp đi còn quay đầu lại nhìn Tô Lương Ngữ, cùng Tô Lương Ngữ bốn mắt nhìn nhau một chút.

Rất nhanh, Tô Lương Ngữ liền thấy, đứa con trai đó soái đến mức không tưởng tượng nổi, chớp chớp con mắt, tựa hồ là Cố Thù đang cười, chỉ là cười đến mức khiến cho hắn có chút khó chịu.

Cố Thù tay trái xách rau cải, tay phải còn cầm que kem ban nãy, đi ở phía trước hai chị em, cảm thấy rất thú vị.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!