Cuộc gọi bị từ chối, Tiết Di bực bội chọc vài cái vào Tinh Não: "Kiều Dư Vi, cậu là cái đồ tiểu nhân xảo quyệt!"
Sau khi xem xong [Màu Sương], giờ cô ấy có muốn đi ngủ cũng chẳng được nữa, nhất định phải kéo ai đó thức trắng cùng mình mới được.
Bên ngoài trời vẫn còn tối đen, còn mấy tiếng nữa mới đến bình minh.
Hiện tại cả gia đình cô ấy đang nghỉ dưỡng trên Song Cực Tinh. Ở đây, nhiệt độ quanh năm đều dưới 0 độ, ban đêm kéo dài từ mười bốn đến hai mươi tiếng.
Vì đêm quá dài nên những người đang cãi nhau thường quên mất thời gian trôi qua. Ba mẹ cô ấy đã cãi nhau suốt tận sáu tiếng đồng hồ, hình như giữa chừng còn ăn bữa khuya để bổ sung năng lượng rồi lại tiếp tục, mãi đến mười phút trước Tiết Di mới nghe thấy tiếng cửa đóng rầm rầm.
Tiết Di xuống giường, mở cửa ra, quả nhiên người rời khỏi chiến trường đầu tiên là mẹ cô ấy. Còn vị đạo diễn nổi tiếng Tiết Liên Sơn đang ngồi trong phòng khách, mặc bộ đồ ngủ nhăn nhúm giận dỗi.
Tiết Di len lén lại gần: "Ba, ba đang giận à?"
Tiết Liên Sơn hừ một tiếng, không thèm đáp lời con gái.
"Đừng giận mà, đừng giận mà." Tiết Di vội vàng an ủi: "Ba xem, từ thời còn đi học đến khi tốt nghiệp, ba và mẹ con đã qua hơn chục năm trời mới đến được với nhau, không dễ dàng gì đâu. Cãi nhau dễ tổn thương tình cảm lắm."
"Con thì biết cái gì."
"Con biết chứ, con là kết tinh tình yêu của hai người mà." Nói xong, Tiết Di dịch sát lại gần ông ấy: "Ba, vừa nãy con có xem một bộ phim, con thấy hơi giống câu chuyện tình yêu của ba mẹ đấy. Ba có muốn xem để ôn lại kỷ niệm ngày xưa, tìm chút cảm xúc không?"
Ngoài trừ đoạn kết, đúng là những tình tiết trước đó rất giống.
Tiết Liên Sơn tỏ vẻ chán ghét: "Không xem, mắt thẩm mỹ của con quá kém."
Là con gái của một đạo diễn nổi tiếng, nhưng hiện tại Tiết Di vẫn chỉ là một diễn viên tuyến mười tám, cô ấy từng đóng đủ vai phụ trong mấy bộ phim rác rưởi. Vì thế, cô ấy thường xuyên bị ba mình xem thường.
Tiết Di mỉm cười chịu đựng đòn công kích tinh thần từ ông ấy, tiếp tục chào hàng. Tối nay, không ai có thể ngăn cản cô ấy đâu.
Dưới sự năn nỉ dai dẳng của cô, cuối cùng Tiết Liên Sơn cũng đồng ý xem thử bộ phim này. Dù sao vợ ông ấy cũng không cho ông ấy vào phòng ngủ.
Sau khi quảng bá thành công, Tiết Di nhanh chóng rút lui, không tiếp tục nói thêm gì nữa.
Hừ hừ, ông già còn dám chế giễu mắt nhìn của cô ấy nữa chứ? Hôm nay đừng hòng ai được thoải mái.
Sáng hôm sau, khi Tiết Di tỉnh dậy, cô ấy phát hiện mẹ đang làm bữa sáng, còn ba thì đứng bên cạnh để phụ giúp. Hai người vừa nói chuyện vừa cười đùa, bầu không khí vô cùng ấm áp.
Cô ấy có hơi ngạc nhiên, sao lần này ba mẹ cãi nhau mà làm hòa nhanh thế nhỉ?
Với tính khí khó chiều của ba cô ấy, bình thường phải giận dỗi mấy ngày mới chịu xuống nước.
Trong bữa ăn, Tiết Liên Sơn còn gắp thức ăn cho vợ, trông vô cùng ân cần.
Mãi đến khi ăn xong, Tiết Di mới hỏi điều mà cô ấy đang băn khoăn: "Ba, sao ba mẹ làm hòa nhanh thế?"
"Ừm." Đạo diễn Tiết nghiêm túc trả lời: "Cãi nhau không tốt cho hòa khí gia đình."
Không biết vì sao, Tiết Di thoáng bối rối, rồi bất giác nhớ đến bộ phim [Màu Sương] cô ấy xem tối qua. Một ý tưởng lóe lên, cô ấy hỏi thử: "Ba thấy phim con giới thiệu tối qua thế nào?"
Tạ Liên Sơn lập tức ngậm chặt miệng, một lúc lâu sau mới có thể thốt ra một cách khó khăn: "Cũng được, khá mới mẻ, nhưng không thích hợp xem buổi tối."
Có thể nghe được hai chữ "cũng được" từ miệng đạo diễn Tiết thì đó đã là một lời khen hiếm hoi rồi.
Tiết Di nhanh chóng hiểu ra vấn đề, trước khi rời đi còn cố nhịn cười nói: "Kim tiêm đã bị loại bỏ từ lâu, chắc chắn trên thị trường không còn bán đâu. Ba không cần phải lo lắng quá."
Tiết Liên Sơn lườm con gái: "Ba lo gì chứ, ba đâu làm chuyện có lỗi với mẹ con!"
Hơn nữa, vợ ông ấy vừa dịu dàng vừa chu đáo thế kia, sao có thể đi mua loại đồ nguy hiểm như kim tiêm được!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!