Chương 102: (Vô Đề)

Mặc dù Thần Hi nổi tiếng với những phát ngôn táo bạo, nhưng tiếp tục chủ đề này có thể khá nguy hiểm đối với họ, tốt nhất nên dừng lại tại đây. Hàn Vũ kịp thời chuyển sang một câu hỏi mới.

"Nói về việc làm cho nghệ thuật thuần khiết hơn, không biết đạo diễn Tần có từng thấy những lời bàn luận trên mạng xã hội không? Một số người cho rằng thành công của cô có liên quan mật thiết đến chồng cô."

"Tôi có thấy qua."

"Vậy cô nghĩ sao về điều này?"

Tần Nhạc điềm nhiên trả lời: "Đối với một số người, có lẽ việc thừa nhận sự xuất sắc của người khác rất khó khăn. Nhưng không sao, trước khi bước chân vào ngành này, tôi đã lường trước được mọi nghi vấn mà mình sẽ phải đối mặt."

"Vậy trên con đường thành công của mình, anh ấy đã giúp đỡ cô điều gì không?"

Tần Nhạc suy nghĩ một lúc: "... Có."

Hàn Vũ lập tức hứng thú: "Cô có thể kể một chút không?"

"Bộ phim truyền hình đầu tiên tôi làm..."

"Thực Quán Kinh Đô." Hàn Vũ lập tức tiếp lời: "Trong thời gian bộ phim phát sóng, tôi đã tăng hẳn mười cân!"

Tần Nhạc bật cười: "Đúng, chính là bộ phim đó. Trong phim có một món ăn tên là Đậu Phụ Văn Tư, không biết tổng biên tập Hàn có nhớ không?"

"Tất nhiên là nhớ, sau đó tôi còn đi ăn thử nữa."

"Khi bắt đầu quay món đó, đầu bếp chúng tôi mời chưa thể đạt được yêu cầu của tôi. Nhưng anh ấy thì làm được. Lúc đó, đôi tay cắt đậu phụ trong cảnh quay chính là của anh ấy, đã giúp tôi rất nhiều."

"Khi đó anh ấy đã theo đuổi cô rồi sao?"

Tần Nhạc gật đầu.

"Vậy để theo đuổi được cô, phải có kỹ năng đặc biệt sao?"

"Không." Tần Nhạc phủ nhận: "Điều kiện để theo đuổi được tôi là nhan sắc của anh ấy."

Nói xong, hai người nhìn nhau rồi cùng cười.

"Tôi đoán rằng, các fans của [Lệnh Truy Nã] đều rất muốn nghe cô xác nhận, anh ấy thực sự là mối tình đầu của cô hồi nhỏ của cô đúng không?"

"Chính xác mà nói thì anh ấy là đối tượng tôi thầm thích hồi còn nhỏ, lúc đó tôi chưa từng tỏ tình."

"Có thể chia sẻ với mọi người điều kiện cần thiết khi gặp được một đối tượng thầm thương tuyệt vời như vậy không?"

Biểu cảm của Tần Nhạc bỗng trở nên khó diễn tả: "Có một khoảng thời gian, mỗi sáng khi tôi đi học, con chó anh ấy nuôi thường lén trốn ra khỏi nhà và đuổi theo tôi, suốt cả tháng trời."

Hàn Vũ: ........

Đúng là cách quen biết kỳ lạ.

Cô ấy không kìm được trêu chọc: "Bỗng nhiên tôi có thể hiểu được tại sao nam chính trong phim lại bị từ chối hai lần liên tiếp, điều đó hoàn toàn xứng đáng."

Tần Nhạc gật đầu đồng tình.

Thấy buổi phỏng vấn sắp kết thúc, Hàn Vũ đặt câu hỏi cuối cùng mà cô ấy đã chuẩn bị từ lâu.

"Đạo diễn Tần, phim của cô luôn được khán giả yêu thích, nhưng những cảnh tình cảm trong đó lại thường gây ra tranh cãi khá lớn. Cô có từng nghĩ đến việc thay đổi không?"

"À, điều đó... tạm thời thì chưa."

Cô luôn cảm thấy mình quay những cảnh tình cảm khá tốt, nhưng dường như khán giả lại không nghĩ vậy. Đây có thể là lỗi của cô à? Chắc chắn là không thể!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!