Chương 101: (Vô Đề)

Lễ trao giải năm nay thu hút sự chú ý rất lớn, ban tổ chức giải thưởng Điện ảnh Liên bang không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy nên quyết định phát livestream toàn bộ sự kiện.

Ban tổ chức cũng hiểu rõ khán giả muốn xem gì, ống kính lần lượt quét qua các diễn viên nổi tiếng và dừng lại lâu nhất ở bàn của Tần Nhạc.

Trong phòng livestream, bình luận dày đặc, người hâm mộ của các diễn viên và khán giả bình thường đang trò chuyện sôi nổi.

Đặc biệt, khi ống kính quét qua Tần Nhạc, cả phòng livestream đều bàn tán về sự việc xảy ra vài ngày trước.

[Cứ tưởng Tần Nhạc sẽ không tham gia lễ trao giải.]

[Thậm chí cô ấy còn nhờ người khác nhận thay giải thưởng Tinh Hải, sao hôm nay lại nể mặt vậy?]

[Giải này có giá trị cao, muốn đoạt giải cũng không có gì đáng xấu hổ.]

[Có quyền có thế đúng là tốt, phim đã bị loại khỏi danh sách đề cử mà còn có thể quay lại.]

[Đừng có bôi nhọ vô lý, Tần Nhạc đủ tư cách được đề cử là chuyện đương nhiên!]

[Buồn cười, ai mà chẳng biết cô ấy dựa vào chồng mình, nếu không thì sao Hiệp hội Điện ảnh Liên bang phải nể mặt cô ấy, ai cũng hiểu mà.]

Cho đến khi MC lên sân khấu, chủ đề trong phòng livestream mới quay trở lại các giải thưởng.

[Lệnh Truy Nã] được đề cử năm hạng mục, giải thưởng đầu tiên được trao là Nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Ánh đèn và ống kính lần lượt quét qua các nam diễn viên được đề cử, làm tăng sự mong đợi của mọi người, cuối cùng người trao giải mới công bố người chiến thắng.

Không phải Tương Cố.

Khi nam diễn viên đoạt giải bước lên sân khấu, ống kính vẫn dừng lại trên Tương Cố. Anh ấy giữ nụ cười lịch sự, vẫy tay về phía ống kính để chứng minh mình không ghen tị với đối phương.

Cho đến khi ống kính chuyển đi, anh qáy hơi nghiêng người về phía Tần Nhạc, môi gần như không nhúc nhích mà nói: "Họ thực sự hiểu cách chơi với khán giả."

Anh ấy thực sự không mong đợi mình có thể đoạt giải, nhưng cách làm này khiến anh ấy khó mà nói được.

Tương Cố còn chưa nhận ra, đây chỉ mới là bắt đầu.

Các giải thưởng lần lượt được trao, giải Kịch bản xuất sắc nhất và Thiết kế hành động xuất sắc nhất cũng trượt khỏi tay đoàn phim của họ, chỉ còn lại hai giải đề cử.

Khi đến lượt giải Đạo diễn xuất sắc nhất, bầu không khí được đẩy lên cao trào, ống kính liên tục quét qua Tần Nhạc, cả phòng livestream đều đang nhắc đến tên cô.

Nhưng cuối cùng, người chiến thắng lại là đạo diễn Hoàng ngồi bên cạnh Tần Nhạc.

Khi tên mình được xướng lên, đạo diễn hơi Hoàng ngạc nhiên, quay đầu nhìn Tần Nhạc, cô cũng đang vỗ tay.

Lúc này, ở bàn giám khảo hàng đầu, vài giám khảo đang trò chuyện nhỏ.

Một người nói: "Bộ phim của Tần Nhạc làm rất tốt, tôi vẫn cho rằng giải Đạo diễn cũng nên trao cho cô ấy."

Người bên cạnh lập tức phản đối: "Không có tiền lệ như vậy, không thể trao hết các giải lớn cho cô ấy được."

Giám khảo kia không phục: "Không có tiền lệ thì nên tạo ra tiền lệ."

Những ngày qua, các giám khảo đã tranh cãi nhiều lần về việc có nên trao giải Đạo diễn xuất sắc nhất cho Tần Nhạc hay không.

Mặc dù bây giờ đã quyết định xong, nhưng vẫn có người không hài lòng.

Chủ tịch Hiệp hội Điện ảnh ngồi cùng bàn chậm rãi lên tiếng ngắt lời hai người: "Tần Nhạc còn trẻ, không cần vội."

"Chủ tịch nói đúng, cô ấy mới bao nhiêu tuổi, đã muốn đoạt hết các giải thưởng, làm gì có chuyện tốt như vậy." Người bên cạnh lập tức phụ họa.

Giám khảo đang bảo vệ Tần Nhạc nhếch môi, từ giọng điệu của chủ tịch, người không biết còn tưởng Tần Nhạc là hậu bối được ông ta ưu ái. Ai mà không biết chuyện mấy ngày trước, nếu không phải kẻ đứng sau bị bắt, có lẽ Tần Nhạc còn không thể tham gia lễ trao giải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!