Thời Hoài Tự nghe rất chăm chú, "Nếu em thích, anh có thể đầu tư, chuyển thể thành phim truyền hình."
"Không phải em thích, vấn đề là anh có thích không?"
Anh nhìn chiếc áo sơ mi tôi mặc nhăn nhúm, thở dài, "Em thích là được rồi."
Tôi không buông tha, nắm tay thành nắm giả làm micro, "Vậy anh nói cảm nhận đi."
Thời Hoài Tự: "..."
Gần đây, quan hệ giữa tôi và anh ấy hòa hợp hơn nhiều.
Anh ấy rất chiều tôi, gần như là gì cũng nghe theo.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Nhưng vẫn luôn cảm thấy, có điều gì đó ngăn cách.
"Thời Hoài Tự," tôi kéo ghế lại gần, ngồi đối diện anh, vẻ mặt nghiêm túc, "Em nghĩ đã đến lúc phải nói cho anh biết rồi."
Anh đặt đũa xuống, ra vẻ nghiêm túc lắng nghe.
"Em nói đi."
Tôi mở lời đầy căm phẫn, "Thật ra, em cũng là người tái sinh."
Im lặng.
Im lặng rất lâu.
Thời Hoài Tự hơi nhướng mày, môi mím chặt.
Anh ấy muốn cười.
Tôi chỉ tay vào anh, "Ồ hố, quả nhiên anh không tin!"
"Tiếp tục đi, Ninh Ninh." Anh khẽ cong môi, rồi lập tức đè xuống, "Anh tin."
Tôi liền dốc hết gan ruột, kể lại toàn bộ chuyện kiếp trước đã xảy ra.
Ban đầu, anh nghe như đang nghe trẻ con kể chuyện, tưởng tôi vừa học được trò gì mới.
Dần dần, anh cau mày lại.
Tôi biết mình nói đúng hướng rồi.
"... Kẻ đ.â. m em họ Phương, chắc là nhân viên công ty anh, sau này tự ra ngoài mở công ty riêng. Tất nhiên bây giờ là mười năm trước, em cũng không biết hắn ở đâu. Còn có, chú hai em cũng tham gia, cuối cùng phải đề phòng Tống—"
Còn chưa nói xong, bị một tiếng chuông chói tai cắt ngang.
Tôi và Thời Hoài Tự đồng thời nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại.
"A Duyện."
Vì tôi sơ suất, ghi chú tên Tống Duyện vẫn chưa đổi thành tên đầy đủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!