Chương 21: (Vô Đề)

Tống Duyện siết chặt tôi, nấp vào góc c.h.ế. t mà lính b.ắ. n tỉa không nhìn thấy, hét lên:

"Tôi có thuốc nổ, để Thời Hoài Tự vào đây gặp tôi. Không thì, tôi sẽ cùng cô ta chết."

Tôi há miệng, thở dốc, chỉ thấy mắt tối sầm lại, "Tống Duyện, anh bình tĩnh chút."

"Tôi rất bình tĩnh, kiếp trước em chịu c.h.ế. t cùng Thời Hoài Tự, sao đến lượt tôi lại không được?"

Tôi liều mạng đập tay anh ta, "Tôi không… tôi không muốn…"

Giọng anh ta càng lúc càng kích động, "Tôi vốn có thể cứu vãn tất cả! Nhưng sao em cũng quay lại? Trả Tang Ninh ban đầu cho tôi!"

Tôi vô lực giơ tay ra, ánh sáng trước mắt ngày càng mờ đi.

"Tống Duyện." Một giọng trầm thấp quen thuộc vang lên từ vài bước phía sau.

"Tôi đến rồi, thả cô ấy ra."

Áp lực ở cổ tôi đột nhiên biến mất.

Tôi khom người, ho dữ dội, nước mắt làm mờ tầm mắt, cố gắng thở dốc nhìn Thời Hoài Tự, theo bản năng vươn tay về phía anh.

Máu ở chân anh đã khô, tay băng đầy vết thương, trông còn thê thảm hơn cả kiếp trước.

Từ lúc bước lên tầng hai, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi tôi, sợ tôi gặp chuyện.

Tống Duyện kéo tôi lùi lại vài bước, rút d.a. o găm kề vào cổ tôi, "Thời Hoài Tự, lần này, chúng ta chơi trò mới."

Anh ta chỉ vào một chiếc áo khoác da không xa, nói với Thời Hoài Tự: "Mặc vào."

Tôi quá quen chiếc áo đó.

"Không… không được mặc!" Tôi vùng vẫy dữ dội, lần đầu giọng vỡ ra, "Không được!"

Tống Duyện cười như điên, "Ninh Ninh, kiếp trước Thời Hoài Tự dám c.h.ế. t cùng em, còn em? Em yêu hắn đến mức nào?"

"Không…" Tôi cào loạn trên mu bàn tay hắn.

Hắn bóp cổ tôi, cười lạnh, "Em nghĩ hắn đấu lại tôi à? Hắn có bảo vệ em tốt đến đâu thì sao? Em không ra ngoài, tôi vẫn có thể vào trong bắt em. Tôi đợi ngày này lâu rồi, hôm nay, hắn không c.h.ế. t thì em chết."

Thời Hoài Tự không nghe thấy lời thì thầm của chúng tôi, "Cách con d.a. o xa cô ấy ra, tôi mặc."

"Thời Hoài Tự! Anh đi đi!" Tôi gào khóc, "Tôi xin anh."

Anh như không nghe thấy, nhìn chằm chằm vào m.á. u chảy từ mũi d.a. o trên người tôi, nhanh chóng mặc áo vào.

Tích.

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Đồng hồ đếm ngược bắt đầu.

Tôi tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Tống Duyện đột nhiên đẩy tôi ra phía trước, "Tang Ninh, chọn đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!