Chương 12: (Vô Đề)

Tôi đến bệnh viện truyền nước, lấy thuốc xong là về nhà nằm nghỉ luôn.

Nhưng nghe giọng điệu của Thời Hoài Tự, có vẻ không đúng lắm.

Tôi lập tức tỉnh táo, bò dậy ngồi hẳn lên.

Sau một thoáng ngạc nhiên, Thời Hoài Tự nói: "Xin lỗi."

"Anh đừng vội xin lỗi, em không giận." Tôi ngồi xếp bằng, "Em chỉ tò mò, sao anh lại nghĩ em đi gặp Tống Duyện?"

Theo lý mà nói, với bản lĩnh của anh ấy, hoàn toàn có thể dễ dàng biết lịch trình của tôi, tự nhiên cũng sẽ biết tôi đang truyền nước ở bệnh viện.

Nhưng anh ấy không tra.

Sau một thoáng im lặng, Thời Hoài Tự thật thà thú nhận, "Anh có thể xem được bài đăng của Tống Duyện."

"Không phải anh ta ít khi đăng bài lắm sao?"

Chúng tôi bốn mắt nhìn nhau.

Đều thấy được sự nghi hoặc trong mắt đối phương.

Thời Hoài Tự lấy điện thoại ra, đưa cho tôi.

Tôi vội vàng mở ảnh đại diện của Tống Duyện lên, khi nhìn thấy nội dung bài đăng, đầu óc tôi như ong ong nổ tung.

"Mùng 9 tháng 8, hôm nay Ninh Ninh nói sẽ tổ chức sinh nhật cho tôi. Cảm ơn người yêu của tôi."

"Mùng 1 tháng 8, được ăn món ăn do Ninh Ninh tự tay nấu. Vẫn là hương vị ngày xưa."

……

Tôi điên cuồng lướt lên trên, đến nửa năm trước, thấy một dòng trạng thái:

"Phim đã công chiếu, đợi Ninh Ninh đến…"

Chính là ngày tôi bị viêm dạ dày ruột đó.

Nhưng khi mở điện thoại của mình, khoảnh khắc của Tống Duyện hoàn toàn trống trơn.

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Những nội dung đó, chỉ hiển thị với một mình Thời Hoài Tự.

Thế nhưng sự thật là, từ sau khi kết hôn, tôi rất ít khi liên hệ với anh ta.

Cùng lắm là khi bệnh viện gọi điện nhắc đóng viện phí, hoặc bác sĩ cần điều chỉnh phương án điều trị, mới xuất hiện.

Tôi thật sự chỉ coi anh ta là một người bạn cũ, nhưng anh ta lại âm thầm hết lần này đến lần khác làm tổn thương người thân của tôi.

Tôi tức đến mức đầu đau nhức, "Anh cũng tin à?"

Trong đó đến một bức ảnh của tôi cũng không có.

Thời Hoài Tự cụp mắt, nhìn chằm chằm vào khoảnh khắc trống rỗng trên điện thoại tôi, trong mắt anh có điều gì đó đang từ từ bừng sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!