Sáng ngày hôm sau khi Y Quân và Tiểu Thu đến cửa hàng nước hoa của mình thì thấy rất nhiều người trước tiệm xì xào to nhỏ nhưng đa số là những lời tiêu cực chửi rủa về chất lượng nước hoa của tiệm cô. Thấy vậy cô liền bảo Tiểu Thu đi xem có chuyện gì.
Tiểu Thu đi được một lúc thì hớt hãi chạy về nói với Y Quân:
- T... Tiểu, tiểu thư mọi người nói nước hoa của tiệm chúng ta có vấn đề, làm do của cô gái kia bị nổi những mẫn đỏ.
Mọi người thấy Y Quân đi lại liền vội vàng xông đến. Giọng liên tục bảo: Trả tiền cho chúng tôi đồ lừa đảo, nước hoa như vậy mà các người cũng đem đi bán được sao? Đạo đức của các người để ở đâu hả? Mau trả tiền, trả tiền cho chúng tôi!
Trả tiền! Mau trả tiền!...
Thấy mọi người tức giận Y Quân bèn nói:
- Mọi người, mọi người yên lặng để tôi xem cô gái đó bị như thế nào. Nếu thật là do tiệm chúng tôi tôi cam kết sẽ bồi thường thỏa đáng.
Vừa dứt câu Y Quân tiến lại xem tình hình của cô gái kia. Vừa thấy Y Quân tiến lại gần mình cô gái kia liền khóc lóc thảm thiết, miệng thì liên tục kể lể:
- Hôm trước tôi đi ngang thấy mọi người tranh nhau mua nước hoa của tiệm này, tôi nghe nước hoa thấy là lạ nghe đâu vừa thơm lại vừa bám mùi nên tôi cũng vào mua thử, sau khi mua về dùng thì da tôi nổi lên những vết mẫn đỏ như này đây vừa đau lại vừa rát, mọi người xem như này thì sao mà tôi có thể ra đường nữa đây trời ơi.
Thấy vậy mọi người bắt đầu xì xào bàn tán:
"Trời ơi thấy ghê quá vậy. Tội nghiệp cô gái đó. Như vậy thì sao mà ra đường được nước?"
Nghe cô gái đó kể xong thì Y Quân thấy là lạ, bởi vì nước hoa do co bán từ trước đến nay chưa bao giờ gặp sự cố như thế đã vậy biết bao nhiêu người mua chỉ có mình ên cô ta bị dị ứng.
Sau khi trấn an mọi người thì Y Quân liền gọi Tiểu Thu vào tiệm lấy một lọ nước hoa ra và xịt lên người Tiểu Thu và bản thân cho mọi người chứng kiến. Y Quân lên tiếng nói.
- Như mọi người đã thấy, cả tôi lẫn nha hoàn của mình đều đã thử xịt nước hoa lên người nếu sau một thời gian không có chuyện gì xảy ra thì vấn đề không nằm ở nước hoa của tiệm chúng tôi.
Nếu mà mọi người nghi ngờ lọ nước hoa tôi đang cầm trên tay thì tôi sẵn lòng thử luôn cả nước hoa của những người từng mua ở đây.
Sau một thời gian trôi qua Y Quân và Tiểu Thu không có biểu hiện gì lạ ở da bọn họ cả. Y Quân liền bảo cô gái kia đem lọ nước hoa của mình cho cô thử:
- Như mọi người thấy đó, tôi và nha hoàn của mình đều không bị làm sao cả, vị tỷ tỷ này có thể cho tôi xem thử chai nước hoa mà tỷ dùng được không?
Nghe vậy cô gái kia hơi ấp úng bảo:
- À..à.. ùm.. Tôi,, tôi không có đem nó theo.
- Không sao cả nếu tỷ quên thì ta sẵn lòng đưa tỷ về nhà lấy.
Cô gái kia ấp úng. Y Quân thấy vậy liền nói.
- Vị tỷ tỷ này không có bằng chứng mà lại dám chạy đến vu oan giá họa cho tiệm của chúng tôi mọi người cũng thấy rồi đó.
Nghe Y Quân nói vậy nói người bắt đầu xì xào bàn tán:
"Là vậy sao? Phải đó cô ta không có bằng chứng mà chạy đến vu khống cho cửa hàng người ta. Thì ra là vậy sao, hèn gì tôi không bị sao cả, tôi cũng thế. Chắc là vu khống thật rồi biết bao nhiêu người mà chỉ có ên cô ta bị. Phải đó phải đó...." Thấy mọi người chỉa mũi về phía mình cô ta bắt đầu hoảng bảo:
- Không.. không phải đâu! Không phải là vậy đâu.
Y Quân nghe vậy liền lên tiếng nói:
- Được rồi chuyện này hôm nay đến đây thôi mọi người về nhà đi! Còn vị tỷ tỷ này theo ta vào trong một lát.
- Được rồi ngồi xuống đi không cần phải căng thẳng vậy đâu.
Y Quân vừa nói vừa nhăm nhi tách trà nóng trên tay do Tiểu Thu vừa pha.
- Ta thấy tỷ mặt mày cũng lương thiện tại sao lại đi vu khống cho cửa hàng chống tôi? À không phải nói là ai là người đứng sau sai khiến tỷ vu khống cửa hàng nước hoa của tôi.?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!