Chương 28: (Vô Đề)

Nếm qua điểm tâm, Nhậm Ninh Viễn đứng dậy mặc áo khoác, ôn hòa nói: "Đúng rồi, tối nay tôi không về, phải đi Mỹ với Sở Mạc vài ngày."

"A, trên đường nhớ cẩn thận. Vậy khi nào anh về?" Nghĩ đến chỗ xa như vậy, Khúc Đồng Thu đã cảm thấy không thể nhìn, chẳng thể chạm tới.

Nhậm Ninh Viễn cài nút nơi tay áo, nhìn anh: "Tôi tham dự hội nghị thường kỳ không ở thành phố T. Nếu có chuyện gì, cậu hãy tìm Diệp Tu Thác, cậu ấy sẽ giúp cậu lo liệu như tôi. Tôi sẽ đưa số điện thoại của cậu ấy cho cậu."

Vẻ mặt của Nhậm Ninh Viễn khi ấy thoáng có chút dịu dàng, đôi mắt, hàng mi đen sẫm khiến người đối diện toàn thân đều ấm áp: "Hãy vui vẻ cuối tuần cùng Tiểu Kha đi."

Cuối tuần có thể nghỉ ngơi hai ngày, thứ sáu không phải tăng ca, chờ Khúc Đồng Thu rốt cuộc chen lấn khỏi đường sắt ngầm đông nghẹt hơn so với ngày thường, tới quán ăn Trang Duy hẹn, từ xa đã bắt gặp bóng dáng một kẻ mà không khí tỏa ra rất không kiên nhẫn.

"Xin lỗi cậu, tôi hết giờ làm muộn." Khúc Đồng Thu thở hồng hộc, ngồi xuống đối diện. "Cậu nhận được tin nhắn gặp mặt trễ nửa tiếng không? Hay là chờ lâu lắm rồi?"

Trang Duy nhìn có vẻ đã ngồi đây một lúc, nhưng không hề phát hỏa, giương mắt nhìn anh: "Không, tôi cũng vừa đến. Gọi món đi, cậu ăn gì?"

Khúc Đồng Thu hơi ngạc nhiên. Trang Duy hôm nay tính tình như bị đảo ngược, chỉ là ánh mắt nhìn có vẻ hơi là lạ. Thỉnh thoảng anh nhìn đánh giá thử, ánh mắt chạm nhau, mắt Trang Duy ngay lập tức phát sáng, rồi lại vờ như không có việc gì.

Khúc Đồng Thu lúng ta lúng túng trong chốc lát, biết đó là do đĩa phim DVD kia, liền mở miệng trước nói: "Ngại qua, đĩa DVD lần trước cho cậu mượn, là tôi đưa nhầm."

Trang Duy khụ một tiếng, cầm lấy ly rượu: "Cậu xem loại phim đó?"

"À thì, đôi lúc cũng xem." Khúc Đồng Thu cảm thấy mình phải biểu hiện hùng hồn một tí, để khỏi bị giễu cợt, "Việc ấy cũng đâu có gì kỳ quái. Tôi ly hôn đã lâu lắm rồi."

Không có bạn gái, đương nhiên chỉ có thể xem phim người lớn.

Trang Duy nâng ly rượu, nhìn anh, một lát sau nhướng mày, nói: "Khó trách cậu không hề kết hôn."

Khúc Đồng Thu cảm thấy được lời đáp trả có chút lạ kỳ, làm gì có người xem phim A mà lại luyến tiếc việc kết hôn. Không muốn tiếp tục đề tài này trên bàn, liền chỉ vào thực đơn: "Lưỡi bò thế nào?"

Hai người ăn món nướng, đợi miếng thịt và nấm ở trên vỉ nướng chính, vừa lật vừa nói chuyện phiếm. Trang Duy lật miếng thịt, thuận miệng hỏi: "Hiện tại cậu vẫn ở chung với Nhậm Ninh Viễn?"

"Hả?" Cách nói nghe quá buồn nôn, "Đôi lúc cùng một nơi. Tôi mượn chỗ của anh ấy. Anh ấy vì tiện cho công việc, thỉnh thoảng gặp nhau."

"Cho nên không phải ở chung?"

Khúc Đồng Thu cười, nướng nấm phượng vĩ của mình "Ừ như vậy đó. Cậu đừng hiểu lầm, tôi và Nhậm Ninh Viễn là trong sạch."

Gay gặp gay, Trang Duy chắc là thấy hai người đàn ông thành đôi sẽ hiểu lầm. Anh và Nhậm Ninh Viễn cũng không phải theo hướng giống Trang Duy, hai thằng đàn ông lớn như vậy rồi nói cái gì mà chuyện ở chung.

Quả nhiên Trang Duy bất chợt nhướng cao mày, bỏ thêm vài tầng nước sốt lên miếng thịt. "Vậy cậu bây giờ vẫn còn độc thân? Không quen với người nào?"

Khúc Đồng Thu thành thật gật đầu: "Ừ, đúng vậy."

"Cậu chịu được sao."

"Cũng tốt lắm." Không phải cuộc sống không có vợ là chịu không được.

Trang Duy chẳng nói nữa, một lát sau bỏ vào chén anh miếng thịt đã nướng xong: "Chín rồi này."

"A, đa tạ đa tạ, tôi tự làm được rồi."

"Cậu nướng quá chậm. Taychân vụng về."

Khúc Đồng Thu ăn được vài miếng thịt Trang Duy nướng, mừng vui mà hoảng sợ. Đêm nay Trang Duy thân thiện với anh quá mức, từ thời sinh viên trong đại học chưa bao giờ có như vậy, anh không biết mình có phải đã đổi vận hay không.

Ăn cơm xong, hai người chậm rãi đến rạp chiếu phim gần đó xem phim, Trang Duy mua vé, Khúc Đồng Thu định đưa tiền trả lại thì bị liếc một cái.

"Ăn bắp rang không?"

"Ăn…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!