Chương 26: (Vô Đề)

Thời tiết còn chưa lạnh, người nọ đã mặc vào chiếc áo khoác màu đen dài, quần áo bên trong ôm sát người và đẹp đẽ, ống quần nhét vào trong giày bốt, làn da trắng, đôi mắt đen láy, hơn nữa vẻ lạnh lùng, không kiễn nhẫn kia vào buổi tối khiến Khúc Đồng Thu nổi da gà, liên tưởng đến công tước hút máu.

"Nghe nói cậu ở đây, đi ngang qua thuận đường tới xem." Trang Duy trừng mắt liếc anh, "Không hoan nghênh phải không?"

Khúc Đồng Thu vội mời Trang Duy vào nhà, ngồi xổm người lấy dép lê bên trong cho Trang Duy mang. Vào phòng, Trang Duy với vẻ mặt có phần xoi mói nhìn nhìn khắp nơi, nói: "Phòng cũng không tệ lắm. Ninh Viễn có thu tiền thuê nhà không?"

"Hả? À, không có…"

Trang Duy giương mắt nhìn anh: "Sao? Quan hệ hai người hiện tại tốt đến vậy à?"

"Ừm, cũng không phải." Khúc Đồng Thu thành thành thật thật, "Nhậm Ninh Viễn chỉ là có lòng giúp đỡ, với bạn bè anh ấy rất quan tâm."

Trang Duy không nói gì chỉ "Hừ" một tiếng, ngồi xuống ghế sa lon. Khúc Đồng Thu rót nước mời khách, gọt táo, nhìn sắc mặt không vui của Trang Duy nhất thời chẳng biết nói gì, có chút xấu hổ.

Anh cảm giác được Trang Duy bất mãn với cách làm của Nhậm Ninh Viễn. Kỳ thật anh có thể mượn được phòng của Ninh Viễn mà ở chỉ là bởi đến thành phố T đúng dịp, mới có vận may kia. Muốn nói cách làm của Nhậm Ninh Viễn rất không đúng, vậy tất nhiên là chỉ có Trang Duy với cá tính và sự tài hoa không tầm thường.

Hiện tại tiếp đãi khách, còn có loại cảm giác khách trọ chiếm món lời từ chủ phòng, đột nhiên bị bà chủ tìm tới, không khỏi có chút chột dạ gò bó.

"Cậu thích ở đây?"

"Đúng vậy… nơi này rất tốt…"

"Nhưng dù gì đây cũng là chỗ của Nhậm Ninh Viễn. Chẳng lẽ cậu vẫn tự nhiên ở được sao?"

Khúc Đồng Thu có vẻ hổ thẹn: "Việc này… Đúng vậy, tôi chỉ là mượn trước, sẽ không ở lâu…"

"Có nghĩ tới đổi chỗ khác không?"

"Có…"

Anh vừa nói như thế, sắc mặt Trang Duy bèn nhìn tốt hơn. Khúc Đồng Thu rót thêm chút nước ấm vào ly, lại chợt nghe Trang Duy hỏi: "Nơi này có rất nhiều chỗ vui chơi, buổi tối cậu cũng không ra ngoài sao?"

"Hết giờ làm tôi ở nhà xem ti vi và phim DVD."

Kẻ thường thường phải tăng ca, một người về đến nhà không có sẵn đồ ăn, cũng không ai dọn phòng, chờ đem bản thân ăn no rồi, dọn dẹp một phen, thì chỉ muốn xem ti vi một lúc và ngủ, hoàn toàn không có chuyện nhàn nhã tìm hoan mua vui.

"Vậy thì có gì vui?"

"Có vài phim cũng không tệ lắm, cậu muốn lấy về xem hay không?"

Sở thích của cách đàn ông chính là mấy bộ phim điện ảnh 2D, 3D gì đó trên tạp chí, Khúc Đồng Thu cũng sưu tầm không ít. Phần lớn phim chiếu ở rạp nên chắc Trang Duy hơn phân nửa là đã xem qua, phim chưa chiếu ở rạp anh cũng có vài bộ. Gặp Trang Duy không có ý từ chối, anh liền đứng dậy đi đến trước kệ chọn phim.

"Phim này cũng được… Chà, phim này…" Mặc dù có hai đĩa DVD nhìn không quen, nhưng đã sưu tầm thì rất đáng đề cử, "Phim này chắc cũng hay, lúc cậu nhàn rỗi không có việc gì thì có thể từ từ xem."

Trang Duy nhận đĩa phim, liếc anh: "Cậu sao phải mua DVD, tiếc tiền đi rạp chiếu phim?"

"Cũng không hẳn. Hiệu ứng nơi rạp chiếu tốt hơn, nhưng một người xem ở nhà tiện hơn."

"Hóa ra là do cậu không có bạn à."

"..."

"Coi cậu đáng thương chưa kìa, thôi vầy đi," Trang Duy nhướng mày, "Đêm mai chiếu phim mới, vừa đúng lúc tôi rảnh, tôi sẽ đi xem với cậu."

"A?" Khúc Đồng Thu vui quá hóa sợ, "Vậy sao? Cậu rảnh thật tốt quá."

"Tôi đặt vé trước. Coi xong vừa lúc có thể ăn cơm chiều."

"Được đó…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!