Chương 16: (Vô Đề)

Lúc Quỷ Sứ và Chướng Nguyệt chạy đến nơi, A Âm và bà La Sát đang đánh nhau, chính xác là hạc xám hung ác và mỹ nhân tóc trắng đang cào cấu lẫn nhau, cảnh tượng quỷ dị nhưng thê lương đẹp đẽ đến lạ.

Họ im lặng giải quyết xong hai nam La Sát, đang định giúp A Âm đã thì đã thấy nàng như hóa thành lệ quỷ, ra tay tàn nhẫn, ánh mắt ẩn chứa ý giết chóc, nhất thời quỷ da xanh và người đều đứng ngẩn ngơ một chỗ.

Nô lệ mà bà La Sát nuôi chen chúc chạy ra ngoài, tiếng quỷ kêu ở hậu đường vang lên không ngớt, máu đen văng khắp nơi giống như mực nước của thi sĩ văn nhân Đại Đường bắn ra bốn phía.

Nam nữ ở gần đó đến xem náo nhiệt nhưng e sợ yêu thuật tà ác của bà La Sát nên không nhúng tay vào, chỉ đứng ngoài quan sát. Còn có kẻ gan lớn đi vào trong phòng, tìm kiếm bộ phận bị lấy mất của mình giữa đống chai lọ, hiển nhiên kẻ đó cũng từng làm giao dịch với bà La Sát.

Bà La Sát để ý đến đống bảo vật của mình, bà ta gầm rú thê lương, mái tóc bay múa càng thêm lộn xộn, người bị A Âm mổ, chỗ nào cũng thấy vết thương. Bà ta giống như chó nhà có tang, Chướng Nguyệt đưa dao găm qua, hạc xám ngậm chuôi dao ở miệng, đâm thẳng đến.

Dao găm kia đã từng nhuốm máu thịt bao người, tích tụ rất nhiều oán khí, nó nghiễm nhiên đã trở thành nửa pháp khí của cõi âm.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, tiếng kêu rên càng thêm thảm thiết, bà La Sát áo đỏ tóc trắng dần tan biến, kéo theo đó là một đám quỷ nô phụ thuộc vào bà ta ở hậu đường cũng biến mất.

Hạc xám ngửa đầu hất văng dao găm, con dao cắm vào xà nhà trên đỉnh đầu. Có nam nữ La Sát chen vào căn phòng nhỏ hẹp, định nhân cơ hội lấy lại đồ của mình. A Âm thét to một tiếng, cả căn phòng trở nên yên tĩnh.

Phạm vi quanh thân hạc vẫn tràn ngập sát khí như cũ, trong hai con ngươi không thấy tròng trắng, chỉ có một màu đen pha chút sắc xanh.

Nàng nói:

"Ai nhìn thấy bình lưu ly chứa ngọn lửa xanh lam?"

Có nữ La Sát run rẩy giơ lên, Quỷ Sứ nhảy lên mặt bàn thò tay lấy đi rồi quay lại cạnh A Âm. A Âm nói tiếp:

"Những thứ khác thuộc về các ngươi."

Luồng khí đen vờn quanh người hạc xám, một yêu tinh da xanh, một người đàn ông tuấn tú bước ra khỏi căn nhà âm u của bà La Sát. Lúc đi ra, A Âm mang theo dao găm cắm trên xà nhà.

Nàng quay đầu tạo ra một kết giới màu xám rồi đốt một mồi lửa.

Chướng Nguyệt nhìn đã quen, Quỷ Sứ lại có phần nghiêm túc, hắn cảm thấy hành động lần này của A Âm rất tàn nhẫn nhưng thấy luồng khói đen vẫn vờn quanh người A Âm mãi không tan, lại thêm bây giờ nàng không ở trong hình người, nhất thời khó mà đoán được tâm tư của nàng nên hắn không lắm lời.

Sau lưng có tiếng quỷ kêu không ngừng, bọn họ rời khỏi La Sát, trước mặt là cát vàng mênh mông, sắp đối mặt với sa mạc rộng lớn vô ngần, họ dừng lại nghỉ chân.

Hôm nay là ngày chí âm, rất tốt.

A Âm hóa thành hình người, bộ quần áo màu xám tro vẫn rách tơi tả như cũ, để lộ một nửa chân, bụng và cánh tay mảnh khảnh. Mái tóc dài của nàng bị bà La Sát túm, bù xù lộn xộn. Nhưng vẻ hung ác hòa với tình cảm ấm áp dịu dàng tạo thành một gương mặt nhuốm đầy tang thương lẫn cô độc nặng nề.

Nàng vốn đã xinh đẹp tuyệt trần, nay bởi vì nhưng chuyện này mà càng thêm phần đằm thắm.

Dù là Chướng Nguyệt thường xuyên nhìn thấy mỹ nhân quyến rũ cũng thoáng ngạc nhiên. Nàng chắp tay trước ngực làm lễ, cung kính khom lưng nói: Đa tạ.

Chướng Nguyệt đáp lễ, nhưng tay phải chốc thì sờ trán, vuốt tim trước ngực, cuối cùng gác trên đầu vai trái, khẽ vuốt cằm.

Chuyện nhỏ mà thôi.

Quỷ Sứ hừ lạnh:

"A Âm không cám ơn ta?"

A Âm ngồi trên mặt cát vàng, xé một miếng vải nhỏ trên vạt áo rách bươm buộc tóc.

"Ta cám ơn ngươi làm gì? Lúc xin ngươi ngươi bảo không đến, sao bây giờ lại đến?"

Quỷ Sứ vốn là người ở nước Già Tất Thí, cách nước La Sát không xa. Trước khi A Âm đi La Sát lần nữa, từng xin Quỷ Sứ đi cùng, hắn cũng có thể nhân dịp này về thăm Già Tất Thí, nhưng hắn không đi. La Sát hiểm ác, hắn tránh còn không kịp nữa là.

A Âm hiểu, nàng đã đến đó, tất nhiên biết nước La Sát hỗn loạn ra sao, huống hồ bà La Sát còn là một bà quỷ điên khùng đến cực điểm…

"May mà ta đến, không thì ngay cả mấy cọng lông chim của ngươi cũng không nhặt được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!