Chương 13: Nếu không ổn thì chớp mắt đi

Bên chính viện.

Vân Hậu Hành vẫn chưa biết "náo nhiệt" đang ập đến.

Ông ta đã bị nữ nhi hóa quỷ dọa suốt nửa đêm, mặt mũi xanh mét. Giờ lại bị Tiêu Trầm Nghiên ném một nửa quyển sổ sách đã được sao chép xuống trước mặt.

Mắt Vân Hậu Hành tối sầm, suýt chút nữa ngất xỉu.

Rõ ràng sổ sách này đã được ông ta giấu trong mật thất, sao có thể rơi vào tay Tiêu Trầm Nghiên?!

Chủ vị, Tiêu Trầm Nghiên khép mắt lần chuỗi phật châu. Dù khoác áo lông hồ ly, sắc mặt vẫn mang theo vẻ ốm yếu, nhưng lại không che giấu được hơi thở sát phạt trên người hắn.

Trong đầu Vân Hậu Hành hỗn loạn, toàn thân lạnh toát.

Ông ta nghĩ không ra! Không nghĩ ra rốt cuộc thế cục vì sao lại đi đến nước này!

Rõ ràng chỉ cần đợi La thị trừ khử con ác quỷ Vân Thanh Vụ, ông ta sẽ có thời gian thở dốc, tìm cách đối phó Tiêu Trầm Nghiên.

Nhưng bây giờ…

Ánh mắt Vân Hậu Hành tràn đầy sát ý. Nếu Tiêu Trầm Nghiên không chết vậy kẻ chết chính là ông ta!

Nhưng nam nhân này đâu phải dễ giết?

Chợt ông ta nhận ra điểm bất thường, nghiến răng nhìn chằm chằm Tiêu Trầm Nghiên đang nhắm mắt giả vờ nghỉ ngơi:

"Vương gia có ý gì?"

"Một con đường sống, một con đường chết. Tự chọn đi."

"Đường sống?" Vân Hậu Hành cười lạnh. Với tính cách của Tiêu Trầm Nghiên, có được sổ sách mà không lập tức giết ông ta hiển nhiên là muốn lấy thêm thứ khác từ ông ta: "Không biết vương gia định cho hạ quan con đường sống gì?"

"Sự thật về trận chiến Bắc Cảnh mười năm trước."

Vân Hậu Hành chấn động, lập tức đứng bật dậy, nhưng lại đối diện với ánh mắt sắc bén của Tiêu Trầm Nghiên vừa mở ra.

Nhìn hắn như ưng săn mồi, làm ông ta lảo đảo suýt ngã xuống.

"Sự thật gì? Hạ quan không hiểu vương gia đang nói gì!"

Tiêu Trầm Nghiên lười vòng vo với ông ta: "Mười năm qua, ngươi giẫm lên xương cốt của Trấn Quốc Hầu phủ mà thăng tiến, leo lên chức Thượng thư Hộ Bộ. Theo ghi chép trong sổ sách, tổng cộng đã tham ô một triệu bảy trăm mười vạn lượng bạc."

"Bản vương cho ngươi một cơ hội. Viết thư thú tội, khai ra kẻ chủ mưu và những kẻ đồng lõa hãm hại Trấn Quốc Hầu phủ năm đó, bản vương giữ mạng ngươi."

"Hoặc là trong vòng mười ngày nộp đủ số bạc đã tham ô. Nếu không sổ sách này sẽ được phát tán khắp kinh thành."

Toàn thân Vân Hậu Hành lạnh buốt. Hai con đường này, có con đường nào là con đường sống?!

Ông ta không ngờ rằng, sau bao nhiêu năm Tiêu Trầm Nghiên vẫn muốn rửa oan cho Trấn Quốc Hầu phủ!

Không, hắn không chỉ muốn rửa oan mà còn muốn tra ra sự thật về việc thái tử tiên nhiệm tự thiêu!

Dù chọn đường nào, với Vân Hậu Hành, đều là đường chết!

Ngay lúc ông ta hoảng loạn, bên ngoài bỗng ầm ĩ náo động.

Ông ta tức giận quát:

"Ngoài kia ồn ào cái gì?!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!