Lúc này, anh ta vẫn còn hào hứng tự cho mình là kẻ chiến thắng.
"Cô cũng lớn tuổi rồi nhỉ, phải giục cậu ta một chút, chậm vài năm nữa, có khi chẳng sinh được con đâu."
Tôi cắm cúi viết ghi chép.
"Cậu ấy đi đón bạn gái đi xem phim rồi, tôi với Lâm Gia Chí chẳng có quan hệ gì cả."
Tống Liêm sững sờ.
"Cô, hai người không ở bên nhau? Không đúng đâu, tôi nghe Lâm Gia Chí nói rồi mà, cậu ta đối với cô—"
"Đúng, tôi từ chối cậu ấy rồi. Hiện tại tôi chỉ lo học, không có thời gian nghĩ đến chuyện khác."
Tống Liêm trợn to mắt, vẻ mặt đầy hoang mang.
"Không, Quan Nguyệt, tôi thật sự không hiểu nổi cô nữa rồi, vì sao chứ?"
"Một người phụ nữ, không cần gia đình, không cần con cái, thậm chí chẳng cần người yêu ư? Không ai yêu, cả đời sẽ cô đơn biết bao."
21
Tôi dừng bút lại, nghiêm túc nhìn anh ta.
"Phụ nữ nhất định phải có tình yêu sao?"
Từ nhỏ đến lớn, mọi tác phẩm truyền hình, tiểu thuyết văn học, bầu không khí xã hội—tất cả đều nhồi nhét cho phụ nữ một chân lý như vậy.
Bé gái lớn lên trong mộng tưởng về chàng bạch mã hoàng tử.
Còn bé trai thì mơ được phiêu lưu, khám phá, vươn đến những vì sao và đại dương xa xăm.
Nhưng vì sao lại như vậy chứ?
Đối với phụ nữ, tình yêu thật sự quan trọng đến vậy sao?
Không có tình yêu, chẳng lẽ phụ nữ không thể tự hoàn thiện bản thân, không thể có nội tâm độc lập và vững vàng, không thể sống một cuộc đời bình yên và hạnh phúc một mình ư?
Tôi đã từng kết hôn vì tình yêu.
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cả đời tôi đều yêu Tống Liêm.
Công bằng mà nói, Tống Liêm cũng yêu tôi.
Vậy tôi đã nhận được hạnh phúc chưa?
Tình yêu của anh ta là để tôi sinh con dưỡng cái cho anh, lo toan việc nhà, rời khỏi mái ấm thân thuộc của mình để bước vào một gia đình hoàn toàn xa lạ, mài mòn các góc cạnh của bản thân, đầy mình thương tích đầm đìa máu, chỉ để hòa nhập với họ.
So với đa số phụ nữ, tôi đã được xem là sống không tệ.
Nhưng tôi vẫn không hề hạnh phúc.
Chính những kẻ được hưởng lợi mới là người lặp đi lặp lại những lời tuyên truyền, ép bạn đưa ra lựa chọn có lợi cho họ.
Tại sao tôi nhất định phải tuân theo luật chơi đó?
Tống Liêm ngẩn ra một lúc, sau đó lại lộ ra nụ cười nhạo quen thuộc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!