Kỳ thật tình huống hiện tại có chút không ổn.
Bởi vì đại học C là một trường đại học lớn ở
thành phố C, tin tức tuyển người này nhanh chóng được lan truyền rất nhanh, người
ứng tuyển vào cũng nhiều, trong đó có nhiều người có thực lực cũng được đề cử.
So sánh với bọn họ, cô có giáo sư Lý giúp đỡ
cho cô, từ khi ra trường tới nay luôn đi làm lệch chuyên ngành của mình cho nên
Nghiêm Chân có chút lo lắng sẽ không đáp ứng được.
Huống chi chủ khảo phỏng vấn lại là phó viện
trưởng giáo sư Tống Phức Trân có chuyên môn phụ trách hạng mục này.
Thời điểm hai người đến thì Tống Phức Trân
đang chọn lý lịch sơ lược, trên bàn làm việc có rất nhiều tập hồ sơ, có thể thấy
được có bao nhiêu người muốn có mặt trong cái danh sách đó.
Bà đang vuốt lại mái tóc, lúc ngẩng đầu lên,
thấy giáo sư Lý cùng Nghiêm Chân đang đi vào cửa.
Nghiêm Chân tận lực duy trì mặt ngoài trấn định.
Cô nghĩ rằng, Tống Phức Trân có lẽ không nhớ rõ cô.
Tống Phức Trân đầu tiên là sửng sốt một chút,
lại rất nhanh phản ứng lại được, tầm mắt lướt qua Nghiêm Chân nhìn về phía giáo
sư Lý. Bà cùng giáo sư Lý từng có một lần cùng nhau tham gia hội nghị nghiên cứu
và thảo luận quốc tế ở đại học Tokyo – Nhật Bản. Bởi vì Trung Quốc tham gia có
hai vị giáo sư cho nên khi tham dự hội nghị liền an bài hai người ở cùng nhau,
lúc đó có hàn huyên vài câu nên cũng trở nên quen thuộc hơn, sau này về nước
cũng vẫn duy trì liên hệ.
"Giáo sư Lý, chị đã đến rồi." Tống Phức Trân
nhiệt tình tiếp đón.
Giáo sư Lý cười cười, "Bây giờ mới làm phiền,
tôi đem người trẻ tuổi này đến cho cô đây."
Tống Phức Trân nghe nói thế mới nheo con mắt
liếc nhìn Nghiêm Chân, "A, đây là…giáo sư Lý…"
"Đây là học trò của tôi, tốt nghiệp vài năm rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!