Chương 44: (Vô Đề)

Thẩm Mạnh Xuyên xuống xe, một tay cầm cái mũ

quân nhân còn một tay thì chỉnh lại mái tóc, tác phong và kỷ luật cũng không được

tốt, quân dung cũng rất tùy ý.

Anh đứng ở trước mặt Nghiêm Chân cùng tiểu gia

hỏa kia, gặp hai người này nhìn chằm chằm vào mình anh liền khẩn trương đội mũ

lên.

"Lại gặp mặt rồi."

Nghiêm Chân không nghĩ sẽ cùng anh ta nhắc lại

chuyện xưa, cũng không muốn cùng anh ta cãi cọ, gật gật đầu muốn đi.

Thẩm Mạnh Xuyên lại lấy mũ xuống rồi chỉnh mái

tóc, đi theo phía sau bọn họ mà đề nghị, "Tôi đưa hai người về nhé? Tuyết rơi

nhiều như thế này đường rất khó đi."

Anh ta vừa dứt lời, tiểu gia hỏa Cố Gia Minh

liền bị trượt chân, sau khi đứng lên thì cậu bé nhanh chóng quay đầu trừng mắt

nhìn cái người có miệng quạ đen kia một cái.

Miệng quạ đen Thẩm Mạnh Xuyên bị ánh mắt trừng

trừng của cậu bé nhìn liền nở nụ cười, ba bước cũng làm thành hai bước mà đuổi

kịp hai người bọn họ.

Nghiêm Chân một bên thay Gia Minh phủi đi lớp

tuyết bám trên người, một bên nói với Thẩm Mạnh Xuyên, "Nhà của chúng tôi ở

phía trước rồi, không cần phiền anh đưa chúng tôi về nữa đâu. Cảm ơn."

"Tôi mang chứng nhận sĩ quan."

Nghiêm Chân dừng động tác một chút, xoay người

lại nghi hoặc nhìn anh ta.

Vì thế Thẩm Mạnh Xuyên lại thu đầu phát của

anh lại, đây là động tác nhỏ mỗi khi anh phiền chán hoặc khẩn trương, "Ý tôi

nói tôi là người tốt thôi mà."

Nghiêm Chân bật cười, "Uh đúng, anh là người tốt."

Tiểu gia hỏa kia cũng tận dụng thời cơ, "Không

dược đục khoét nền tảng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!