Chương 32: (Vô Đề)

Ăn xong cơm tối cũng đã

khá khuya.

Nghiêm Chân vội vàng dọn

dẹp sạch sẽ rồi đi tắm rửa, hôm nay xuống máy bay xong liền đi lại liên tục nên

thẳng đến giờ này mới có cảm giác mệt, cũng cảm giác được bụng dưới của cô trướng

đau. Nghĩ đến điều này Nghiêm Chân liền cười khổ, không thể nói nổi, mỗi lần vừa

đến những ngày này cô cũng đã quen với việc đau thế này rồi. Có lẽ cũng vì mới ở

Tây Tạng về, cơ thể bị lạnh nên lần này càng nghiêm trọng hơn.

Cô nhảy xuống giường, từ

trong túi tìm ra ít viên thuốc. Sau một hồi lăn qua lộn lại để tìm thuốc thì cô

mới nhớ tới, tất cả những thứ đó còn nằm ở căn phòng cũ kia của cô, chưa chuyển

lại đây, bao gồm cả thuốc của cô.

Nghiêm Chân cảm thấy càng

đau hơn.

Cô rón ra rón rén đi ra

ngoài, đúng lúc này Cố Hoài Việt vừa dỗ tiểu gia hỏa kia ngủ xong, đang đi từ

phòng ra.

"Gia Minh ngủ rồi sao?"

Cố Hoài

Việt ừ một tiếng, đôi mắt nheo lại liền thấy hai tay cô đang ôm bụng. Anh vươn

tay ra đỡ lấy cánh tay của cô rồi hỏi, "Em không thoải mái sao?"

Cô gật gật đầu, "Bị đau một chút, em đi nấu nước

trà gừng với đường."

Anh mấp máy môi, "Em ngồi xuống đi, để anh nấu

cho."

Anh đỡ cô đến ngồi trên ghế sofa, rồi lập tức

đi vào phòng bếp, chuẩn bị bắt đầu nấu nước gừng với đường.

Cũng may mọi thứ để nấu nước đều có, nấu nước

cũng rất nhanh. Lúc nước trà gừng nấu xong, anh lấy một cái túi đựng chút nước ấm

đưa cho cô. Nghiêm Chân cầm túi nước mà không khỏi miên man suy nghĩ. Anh có

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!