Một thời gian dài, mặt mày đứa nào đứa nấy buồn thỉu buồn thiu. Chỉ đến hôm ông Tiger, ông Thịt Luộc Muối Tiêu và bà Fanta cùng lúc kéo nhau vô quán thì không khí mới chộn rộn trở lại.
Theo thông lệ trước nay, bà Fanta chỉ xuất hiện buồi sáng, ông Tiger ngồi đồng từ hai giờ trưa đến tám giờ tối, còn ông Thịt Luộc Muối Tiêu chỉ đun đầu vô quán lúc thằng Cải sắp kéo cửa mà thôi.
Cũng có hôm ông Thịt Luộc Muối Tiêu đến sớm hơn thường lệ nhưng bao giờ khi ông đặt chân vô quán thì ông Tiger cũng đã ra về từ đời tám hoánh.
Do mỗi người đều tuân thủ nghiêm ngặt cái thời khóa biểu của mình nên từ trước nay, ông Tiger, ông Thịt Luộc Muối Tiêu và bà Fanta chưa bao giờ giáp mặt nhau.
Vậy mà đùng một cái, cả ba cùng xuất hiện, cùng đi chung với nhau, cùng ngồi một bàn và cùng nói cười vui vẻ như ba người bạn cố tri khiến tụi loi choi trong quán không khỏi trố mắt sửng sốt.
Cả ba vô quán vào buổi tối, lúc khách đã bắt đầu thưa thớt.
Con Kim cầm mấy cái khăn lạnh đặt xuống trước mặt khách, lui ra một bước, hỏi:
- Dạ, chú dùng chi?
Ông Tiger đang chuyện trò rôm rả, nghe giọng con Kim liền quay lại, mặt thần ra.
Con Kim nhắc:
- Dạ, chú dùng chi?
Ông Tiger đang thừ người chưa kịp đáp thì bà Fanta đã lên tiếng:
- Quán có món gì ngon cứ đem hết ra!
Con Lan chạy lại đứng kế con Kim, vui vẻ hỏi:
- Bữa nay cô đãi tiệc hả cô?
Bà Fanta cười, chỉ tay vô ông Tiger:
- Ừ, cô tiễn ông này về nước.
Con Lan ngơ ngác:
- Ủa, chú này không phải ở Việt Nam hả cô?
Ông Thịt Luộc Muối Tiêu hắng giọng:
- Ổng ở Mỹ, qua đây dạy học!
Bà Fanta cười:
- Và lấy vợ nữa.
- Vậy ổng lấy được chưa cô?
Con Lan hỏi bà Fanta nhưng mắt lại nhìn ông Tiger.
- Chưa!
- Bà Fanta thiệt thà
- Hình như ổng thích cô nào đó mà cô đó không thích ổng!
Con Lan tủm tỉm:
- Cô nào vậy cô?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!