Chương 32: (Vô Đề)

[BETA]

Ngươi là ai?!"

Elder nắm chặt đồng hồ quả quýt trong tay, lùi về phía sau một bước sau đó lấy ra một cây súng màu trắng, nòng súng chĩa thẳng mặt đối phương: " Bên ngoài có Ritika và Goli canh chừng, làm sao mà ngươi vô đây được?"

Tầng hầm này được ẩn đi rất kỹ, thậm chí muốn vô còn phải quét vân tay, có thể nói là người bình thường không để vô tình lạc tới đây được.

Chẳng lẽ bọn Ritika làm phản?

Không có khả năng, con của Ritika và Goli đã bị trùng tộc giết chết trong đợt tấn công vào căn cứ số 7, bọn họ cũng hận Tần Thích giống như ông, chắc chắn sẽ không làm phản.

Elder không tin tên này chỉ là người bình thường đi lạc vô đây "Trả lời vấn đề của tôi, mau lên!!"

"Xin lỗi nhưng mà thời gian của tôi hơi hẹp, nên ông có thể trả lời vấn đề của tôi trước không?"

Nam nhân tóc đen đề cập đến vấn đề một cách thoải mái, cậu nghiêng đầu, đuôi tóc hình con rết cũng di chuyển một cái, ánh mắt của cậu như đang phát sáng, ở trong bóng đêm thì nó như một ma thuật thần bí đang được kích phát

Khi Elder nhìn thẳng vô ánh mắt đó, bàn tay cầm súng lạp tức thả lỏng, cây súng không có lực giữ lập tức rơi xuống đất, ông khó tin nhìn đối diện, miệng của ông dưới ma lực thần bí mà nói ra tất cả.

"Tất cả thành viên của tổ chức đều cấy một con chip ở dưới da, dựa vào nó để trao đổi liên lạc với nhau, ngoài ra những người cấy chip sẽ làm theo mệnh lệnh được phát với mức quyền hành cao nhất."

Liên hệ với các thành viên trong tổ chức?

Á Tiêu nghe vậy thì cảm thấy vui vẻ, chỉ cần nhờ phương thức này thì bọn họ không cần phải tốn sức nữa, cậu chỉ cần phát lệnh cao nhất gọi tất cả những người trong tổ chức đến đây là xong, không cần phí sức để tìm từng người một nữa.

Á Tiêu ngồi xổm xuống nhìn người đàn ông đang quỳ dưới mặt đất " Tất cả người trong tổ chức đều bị cấy chip đúng không?"

Cơ bắp của Elder tiếp tục bị mất khống chế cơ miệng tự động nói ra những thông tin trọng nhất.

"Không, những người có chức vụ là quản gia sẽ không cấy chip bởi vì khi bọn họ bước vào tổng bộ sẽ được kiểm tra thân thể từ đầu đến cuối, rất dễ bị phát hiện."

Elder nghe những thông tin từ miệng mình nói ra thì tuyệt vọng, nước mắt rơi xuống che mờ đi tầm nhìn của ông.

Elder cũng không phải người ngu, nghe con quái vật này hỏi thì ông cũng đoán được tên này với Tần Thích cùng một duộc với nhau.

Ông không thể nói tiếp được nữa, nếu nói ra hết bọn họ sẽ không thể trả thù được nữa. Elder gồng hết sức muốn dùng răng cắt lưỡi của mình, nhưng ông không thể điều khiển được cái cơ thể này nữa.

Á Tiêu nhìn người đàn ông trước mặt đang lã chã nước mắt, khuôn mặt nghẹn đỏ cố gắng tự sát, cậu nghĩ một lát rồi đưa một bọc khăn giất qua, quan tâm hỏi han đối phương: " Xin lỗi ông nha, thời gian của tôi không nhiều, bây giờ ông lau mặt trước đi, khi nào xong chuyện rồi khóc tiếp?"

Á Tiêu vẫn nhớ rõ, khi nãy Elder có trò truyện với một người, ông ta nói rằng ông ta muốn kích nổ bom cùng chết với Tần Thích.

Trong cốt truyện, Tần Thích không dính phải sự kiện bom nổ, nên có lẽ là Elder không có thực hiện vụ nổ này, hoặc nên nói là ông ta bị ai đó cản lại.

Nên Á Tiêu còn tưởng sẽ có rất nhiều người ở đây, nếu vậy thì cậu sẽ bị thương khá nặng ấy*.

Thân thể của người đàn ông mất khống chế nhận lấy bọc khăn giấy, cuối cùng ông cũng phải thừa nhận rằng bản thân đã mất đi quyền khống chế cơ thể, ánh mắt ông đỏ bừng, căm hận nhìn về phía nam nhân tóc dài, nhưng bàn tay ông lại đang tự ý lau nước mắt trên mặt.

Á Tiêu nhìn Elder lau nước mắt thì gật đầu hài lòng, sau đó nghĩ về những thông tin Elder đề cập tới.

Vậy nói đúng ra thì ngoại trừ những quản gia thì tất cả thành viên đều được cấy chip, nếu vậy thì hôm nay dùng mệnh lệnh để bắt bọn họ một lần luôn?

"Lần ám sát này có tổng cộng bao nhiêu người?"

"Hai mươi."

"Trừ đi những người làm nghề quản gia thì còn bao nhiêu."

"Mười bảy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!