Triệu Khắc và Ryan đang đứng ở cửa phòng họp, trước đó hai người họ còn muốn xả stress với nhóm người căn cứ số 4, nhưng bây giờ cả người bọn họ như bị đào rỗng không còn hứng thú sống nữa.
Bọn họ nhìn chằm chằm vô cái ^^ trên quang não, tuy ^^ nhưng lại khiến cho bọn họ lạnh cả người.
Nếu biết mọi chuyện sẽ đi đến bước đường này bọn họ tuyệt đối sẽ không nói xấu Tần Thích ở phòng bếp, giờ thì hay rồi, bị người ta nắm nhược điểm trong tay.
Ryan vẫn không tin được mà hỏi Triệu Khắc.
"Này nói với tôi, này là do tôi hoa mắt đi."
Tuổi Triệu Khắc cũng đã lớn rồi nhưng vẫn hơi run rẩy: " Không, tên đó nhắn là tí nữa hắn sẽ đến đây."
Nghe Triệu Khắc nói như vậy Ryan cũng không còn hy vọng gì nữa.
Hai người đứng im tại chỗ một bước cũng không dám bước, bọn họ cảm thấy có lẽ bọn họ đã bước một chân vào tù rồi, khoảng ít lúc sau người tống họ vào tù trong suy nghĩ của họ xuất hiện trong tầm mắt của họ.
Á Tiêu tươi cười rạng rới bước tới chỗ bọn họ, như là bạn bè lâu rồi không gặp vậy, chào hỏi rất nhiệt tình, Triệu Khắc và Ryan không còn cách nào chỉ có thể nở nụ cười công nghiệp đáp lại.
Cho tới khi bọn họ thấy người đứng phía sau Á Tiêu, người đó xỏ khuyên môi, buộc tóc đuôi ngựa, ánh mắt thể hiện rõ mấy chữ hai tên trước mặt chết đi dùm cái?, thì bọn họ không thể cười nổi nữa.
Ai nói cho tôi biết tại sao Emily cũng ở đây đi?? ;-;
Đây chính là công cụ Á Tiêu dùng để tống bọn họ vô tù sao?
Trong khi hai người đang sợ hãi thì bọn họ thấy Emily chậc một tiếng rồi quay đi chỗ khác, kiểu như là nhìn một lúc nữa là cô sẽ phải đi rửa mắt ấy.
Thấy độ khinh thường như vậy bình thường là bọn họ xù lông rồi nhưng không hiểu sao khi thấy Emily khinh họ như vậy họ lại thấy nhẹ cả người, chỉ cần không bắn họ là được rồi thích khinh thì khinh đi.
Còn Á Tiêu nãy giờ thì vẫn nở nụ cười, nhìn giống như một người có tính tình tốt vậy: " Xin lỗi vì đã bắt hai người đợi lâu."
Hai người kia làm sao dám nói cái gì bất cần đời: " Không lâu tí nào, chúng tối cũng chỉ vừa mới đến mà thôi."
"Vậy thì tốt rồi."
"À, Emily cũng sẽ đi với tôi vào hội đàm á."
" Chúng tối biết rồi." Chỉ cần không kể những gì bọn họ nói ở phòng bếp cho Tần Thích nghe, thì bọn họ không có ý kiến gì.
Emily liếc mắt nhìn về phía Á Tiêu đang nói chuyện với hai quản gia.
Tên Triệu Khắc với Ryan này là quản gia của căn cứ số 4, cũng không hiểu sao Á Tiêu lại có hai người bạn là hai tên ngu này, nhưng Á Tiêu là cấp trên của cô chỉ cần hành động của cậu không ảnh hưởng đến căn cứ thì cô sẽ không xen vào.
Bao gôm việc cậu chơi chúng với mấy người căn cứ số 4.
Hai người Ryan lại cảm nhận được ánh mắt ghét bỏ của Emily, nãy giờ bọn họ có làm gì đâu?? Bọn họ quyết định sẽ né Emily càng xa càng tốt mất công cô ta nổi điên lại nhốt bọn họ vào tù mất;-;
" Đây là đầu tiên các anh tham gia hội đàm à?"
"Không phải, trước đó chúng tôi đã tham gia hai lần rồi."
Lúc hai người nói chuyện, thiếu niên tóc đen vẫn luôn đứng ở bên cạnh lắng nghe một cách chăm chú.
Hai vị quản gia thấy cảnh này liền cảm thấy có chút kỳ lạ trong người, sau đó hai người nói những điều nên biết khi tham dự hôi đàm cho Á Tiêu nghe.
Làm quản gia phục vụ cho cấm kỵ giả, thì đầu tiên phải có khả năng nhìn mặt đoán ý đã, sau vài câu giao lưu bọn họ có thể chắc rằng Á Tiêu là một người dễ nói chuyện thật.
Nếu không phải vì sự kiện trước đó, có lẽ bọn họ đã không sợ Á Tiêu đến như thế.
Vừa nhắc đến cái sự kiện kia tâm trạng của hai người họ lại trở nên nặng nề.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!