Chương 50: (Vô Đề)

Đêm đen gió lớn.

Một bóng người mặc y phục đỏ như máu vụt qua con phố phủ đầy tuyết.

"Yêu nghiệt! Chạy đâu cho thoát!"

Một thân ảnh tròn trịa như viên bánh trôi mè đen đuổi theo sau, tuy thân hình tròn vo nhưng động tác lại rất nhanh nhẹn.

Vị đạo sĩ tên là Vân Bất Ngạ dán bùa "Tật Phong" trên người, hông giắt thanh kiếm gỗ đào, vẻ mặt đầy tự tin, đêm nay hắn nhất định sẽ tiêu diệt yêu nghiệt kia, rửa sạch nỗi nhục ngày trước!

Bóng đỏ kia vụt vào một hẻm nhỏ, Vân Bất Ngạ đuổi theo thì bóng ấy đột ngột dừng lại.

Trong lòng hắn lập tức dấy lên dự cảm bất an, theo bản năng rút kiếm lùi lại nhưng lưng đã chạm vào tường.

Tiêu rồi…

Trên gương mặt tròn trịa như bánh trôi rịn ra một giọt mồ hôi lạnh.

Bóng đỏ quay lại, Vân Bất Ngạ cuối cùng cũng nhìn rõ được đối phương.

Bên trong áo bào đỏ rỗng tuếch, chẳng có ai cả. Thứ gọi là yêu nhân kia, kỳ thực không phải người mà là một con quỷ mặc huyết y!

Hơn nữa con quỷ này còn vô cùng hung hãn! Vân Bất Ngạ cảm giác như xương cốt mình sắp bị nó nghiền nát—đây là quỷ thế, là uy áp mà chỉ lệ quỷ mới có. Với khả năng hiện tại của hắn, căn bản không thể đối phó được!

Quỷ mặc huyết y lướt về phía hắn, huyết y không ngừng phình to, sắp bao trùm lấy hắn.

Đúng lúc đó, một thanh trường kiếm bất ngờ đâm tới từ phía sau Vân Bất Ngạ, nhắm thẳng vào con quỷ mặc huyết y. Đồng thời, một sức mạnh kéo mạnh hắn ngược trở ra sau.

Hàn quang lóe lên suýt nữa làm mù mắt Vân Bất Ngạ, hắn thấy được Yến Độ, suýt nữa bật khóc!

"Yến ca!"

Yến Độ thuận tay ném hắn ra xa.

"Ái dà!" Vân Bất Ngạ lăn một vòng rồi ngẩng đầu lên, thấy quỷ mặc huyết y né được kiếm của Yến Độ, ánh mắt nó chợt trở nên hung hãn, huyết y hoàn toàn mở rộng, muốn nuốt chửng Yến Độ.

"Yến ca tránh ra!"

"Yến Độ, ngồi xuống!"

Hai giọng nói vang lên cùng lúc.

Yến Độ không chút do dự ngồi xổm xuống, thiếu nữ từ phía sau nhẹ nhàng bay lên, đạp lên vai hắn.

Khoảnh khắc ấy, dù không hề trao đổi, nhưng hai người như có tâm ý tương thông. Yến Độ bất ngờ đứng bật dậy, nội lực dồn vào vai, cơ bắp rung lên, Tam Thất mượn lực nhảy lên gần mười trượng, thân ảnh khựng lại trên không, dao chặt xương vung lên quá đỉnh đầu.

Vân Bất Ngạ ngửa đầu nhìn, miệng há hốc như quả trứng ngỗng.

Xoẹt——

Tiếng vải rách vang lên liên tục, thiếu nữ như sao băng rơi xuống, một dao chém đôi huyết y.

Lúc tiếp đất, dưới chân nàng như có luồng khí vô hình đỡ lấy, hạt tuyết xung quanh bị chấn động bắn tung lên.

Nàng kết ấn thật nhanh, bóng của nàng hóa thành một vùng bùn đen lan rộng, từ trong bóng tối vươn ra những cánh tay đen sì, xé tấm huyết y thành từng mảnh, lôi vào vũng bùn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!