Chương 18: (Vô Đề)

Chuyện Yến Thiếu tướng quân bị Hoàng hậu nương nương trừng phạt và hạ chỉ bắt hắn đến Bác Viễn Hầu phủ mang roi chịu tội nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành.

Rất nhiều người muốn đến xem náo nhiệt.

Gia đình Bác Viễn Hầu phủ là đắc ý nhất, Sở Nguyệt Bạch nịnh nọt mẫu thân mình: "Vẫn là phải có mẫu thân ra mặt, mối hận này của nhi tử cuối cùng cũng có thể giải tỏa!"

Bác Viễn Hầu phu nhân hừ lạnh một tiếng: "Đợi ngày mai Yến Độ đó đến cửa con cũng đừng làm quá. Lần này là hắn đuối lý nhưng gây thù với hắn, cuối cùng cũng không đáng."

Sở Nguyệt Bạch không tình nguyện "ồ" một tiếng, lại hỏi: "Thế còn Ngu Tam Thất?"

"Trong ý chỉ của Hoàng hậu nương nương không nhắc đến nó, nhưng, Yến Độ đã bị phạt rồi, một Quận chúa hữu danh vô thực như nó có thể chạy thoát sao? Cứ chờ xem, nó đã bị Hoàng hậu nương nương để mắt tới rồi, nếu nó còn dám tiếp tục ăn vạ ở Tướng quân phủ, Hoàng hậu nương nương là người đầu tiên không dung nó!"

Bác Viễn Hầu phu nhân nói một cách chắc chắn, chỉ là lời bà ta vừa dứt, dưới chân đã đau nhói.

"Ây da!" Bà ta cúi đầu nhìn, lại là một con chuột cắn bà ta một cái.

"Sao lại là chuột!!"

"Người đâu! Chết tiệt, mùa đông giá rét thế này, rốt cuộc từ đâu ra những thứ bẩn thỉu này!"

Bác Viễn Hầu phủ lại một trận náo loạn, bên kia nhà họ Ngu cũng đã nhận được tin.

Ngu Mẫn Võ là người phấn khích nhất: "Ha ha ha! Ngày mai náo nhiệt này ta nhất định phải xem, Yến Độ không phải rất ngang ngược sao! Ta rất muốn xem vị Yến Thiếu tướng quân oai phong lẫm liệt mang roi chịu tội sẽ ra sao!"

Ngu Mẫn Văn vẫn còn trầm ổn: "Chúng ta cứ xem là được, chuyện này do Tam Thất gây ra, chắc là nó sẽ sớm không ở lại bên cạnh Yến Độ được nữa."

Hai huynh đệ nhìn nhau cười, Ngu Đường biết chuyện này cũng vô cùng vui vẻ, chỉ là chưa cười được hai tiếng đã bị mùi hôi trên người mình xông đến muốn nôn.

"Thuốc của đại phu này kê chẳng có tác dụng gì! Bảo ông ta kê đơn khác!"

Ngu Đường hét ra ngoài, trở về trước gương trang điểm điên cuồng vỗ phấn thơm, không hay biết hình ảnh phản chiếu trong gương của mình méo mó xấu xí đến thế nào.

"Ngu Tam Thất, ta chờ ngươi trở về vẫy đuôi cầu xin ta!"

……

Ngày hôm sau.

Bác Viễn Hầu phủ đã sớm chuẩn bị xong, chỉ chờ Yến Độ đến cửa chịu tội.

Các nhà trong kinh thành đều cử người đến hóng hớt, một số công tử ăn chơi lêu lổng còn đích thân đến xem náo nhiệt. Ngu Mẫn Võ cũng trà trộn trong đám đông.

Hôm nay Bác Viễn Hầu phủ có thể nói là nơi náo nhiệt nhất kinh thành.

Chỉ là mọi người chờ rồi chờ, mặt trời đã lên cao nhưng vẫn không thấy Yến Độ xuất hiện.

Ngay lúc mọi người đang đoán có lẽ nào Yến Thiếu tướng quân kháng chỉ không đến thì tiếng vó ngựa đột nhiên từ đầu phố truyền đến.

Như mây đen bao phủ, hàng trăm thân vệ theo sau Yến Độ cưỡi ngựa mà đến.

Yến Độ một thân văn võ bào, áo choàng trắng khoác ngoài áo giáp đỏ, như tiên nhân trên trời, lại như ngọc lạnh nhuốm máu, sát khí lạnh lẽo xung quanh khiến người ta không dám thở mạnh.

Dáng vẻ này đâu giống đến mang roi chịu tội!

Nói hắn đến san bằng Bác Viễn Hẩu phủ cũng có người tin!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!